[Vô Hạn Lưu] Xoắn Ốc Hải Đăng

Chương 45: Siêu thị SUPERHOT 3



Hai vị tiền bối thực ra không có ý kiến gì với quan điểm của người mới—— quy luật phó bản rất khó hiểu, rất nhiều thời điểm không thể tìm ra gợi ý rõ ràng, cần mạo sinh mệnh mà loại trừ đáp án, đây cũng là lý do vì sao Đội Thanh tra có số lượng lớn các thành viên thực lực mạnh mẽ, đạo cụ phong phú, lại giàu kinh nghiệm đi phá giải phó bản, đây cũng là nguyên nhân cư dân nội thành thành phố F0631 có tỉ lệ tử vong thấp.

Lý Phất Từ kiểm tra đạo cụ trên người một chút: “Hiện [ Thẻ miễn trừ xuất nhập ] còn có thể có hiệu lực.”

Rất nhiều phó bản đều cần người chơi tìm đúng phương thức mới có thể và phó bản, tỷ như phó bản cảnh trong mơ ở chung cư số 06, phương thức tiến vào chính là đi vào giấc ngủ.

[ Thẻ miễn trừ xuất nhập ] có thể giúp người chơi tiến vào phó bản, dù chưa kích phả được phương thức đúng,

Hồng Nguyên Ninh: “Chúng ta đã ở khu vực phó bản, lại không chính thức kích phát phó bản?”

Nơi bọn họ đang đứng là một không gian hữu hạn, nếu đi qua cửa gỗ thì sẽ lập tức bị đẩy ra bên ngoài.

Cho nên phương thức tiến vào phó bản, nhất định ở trong gian phòng này.

Trình Đình Vũ đang lật xem album di động, lướt chưa được nửa phút, màn hình di động lập loè hai cái, trực tiếp đen thui.

—— rất nhiều phó bản bài xích đồ điện tử, trực tiếp đen thui, kết quả này vẫn là tương đối không quá xui xẻo.

Trình Đình Vũ vừa rồi định xem tin nhắn Thẩm Tinh Lưu mượn dùng tài khoản của Tuốc nơ vít trên diễn đàn gửi đến, bọn họ có sưu tập được một vài hình ảnh có liên quan đến tòa nhà Hỏa Nhiệt, cô đã xem một lần trước khi đi, tiến vào phó bản rồi muốn mở ra xác nhận một chút chi tiết.

Đối chiếu từ những bức hình, xem xét ký các chi tiết kì cục vặn vẹo ở đây, gian phòng này giống với phòng của nhân viên công tác của siêu thị, không phải nơi khách hàng có thể đặt chân đến.

Trình Đình Vũ nghiêm túc quan sát những cánh cửa gỗ trên vách tường.

[ cửa gỗ bị đè ép nghiêm trọng: một cánh cửa gỗ trong tòa nhà “Hỏa Nhiệt”, giờ phút này đang phải chịu áp lực mà đáng ra nó không phải chịu.]

“……”

Không nghĩ tới năng lực của mình còn có chức năng phàn nàn, cũng rất linh hoạt đấy.

Trình Đình Vũ: “Mấy người có ảnh chụp những lần vào phó bản trước hay không?”

Lệ Dạ Đài: “Sau khi vào khu vực phó bản, các thiết bị điện tử đều chập chờn không hoạt động mấy, tuy nhiên đội thanh tra dùng cách khác, vẫn có được một số hình ảnh.”

Lệ Dạ Đài nói, trong lòng có chút tiếc nuối —— Người Tạo Mộng có đạo cụ có thể trực tiếp lấy ra hình ảnh trong đầu người chơi, đáng tiếc quan hệ của thành phố F0631 và Vô Tận thành không thân thiện, hai bên không quan hệ mậu dịch nhiều.

Trình Đình Vũ tiếp nhận tài liệu, trong đó có vài hình ảnh phác hoạ.

Lý Phất Từ: “Đây là hình ảnh mà thành viên Đội Thanh tra quan sát được khi mỗi mặt tường trong phòng chỉ có ba cánh cửa gỗ.”

Trình Đình Vũ cẩn thận đối chiếu, những cánh cửa ban đầu vẫn đứng yên ở vị trí của nó, chỉ là bị chen chục càng lúc càng hẹp, giống như chống đỡ không được, sắp trực tiếp hư mất.

Trình Đình Vũ: “Không chỉ có số lượng cửa, số lượng vật phẩm cũng nhiều hơn.”

Cô và Vệ Tư Quỹ liếc nhau, trong lòng đều có chút suy đoán.

Nếu đến đây sớm một chút, khả năng càng dễ dàng tiến vào Tòa nhà Hỏa Nhiệt.

Tranh vẽ còn cho thấy trình tự xuất hiện trước sau của những cánh cửa.

Bọn họ tới quá trễ, nếu Trình Đình Vũ phỏng đoán không sai, mỗi lần số đồ vật tăng lên, hẳn là có liên hệ đến một đối tượng nào đó.

Trình Đình Vũ tinh tế quan sát các chi tiết trong phòng: “Cánh cửa có hoa văn sọc đen này, nó xuất hiện sau cùng, mà chồng quần áo có hoa văn sọc đen kia cũng xuất hiện cùng với nó.” Tay cô chỉ về một phía bàn làm việc, “Xấp giấy ghi chú kia cũng vậy.”

Lệ Dạ Đài: “Vậy tức là, cửa và các vật phẩm đối ứng có liên quan với nhau.”

Trình Đình Vũ: “Siêu thị Hỏa Nhiệt không thiếu không gian, không đáng để gộp từng này đồ vật vào một phòng, điểm đổi mới của phó bản giống như nhiều văn phòng mạnh mẽ bị trộn vào cùng nhau.”

Trực tiếp ra cửa là cách an toàn nhưng sai, nếu cầm theo đồ vật……

Trình Đình Vũ nghĩ nghĩ, nói: “Đồ vật mà những người trước kia cầm ra ngoài, có đối ứng với các cánh cửa không?”

Lệ Dạ Đài hơi ngừng, khẽ lắc đầu: “Chưa xác nhận.”

Trước khi xuất phát, Hạ Tây Giang có nghe được một số lời đồn của đồng đội có liên quan đến Trình Đình Vũ, phần nhiều là những lời thái quá, nhưng giờ này anh ta cũng có chút tò mò với người chơi “tư duy linh hoạt” này: “Vậy nếu cầm chính xác vật phẩm, phó bản sẽ không đuổi người chơi đi?”

Trình Đình Vũ không khẳng định, chỉ nói: “Đây là một suy luận.”

Thân là thực tập sinh Hồng Nguyên Ninh tự giác nhấc tay: “Tôi có thể trước thử xem.”

Thanh tra đã tiến vào phó bản không thể tiến vào lần hai, làm một người mới không thể đóng góp kinh nghiệm gì, cậu ta biết rõ, mục đích mình được đi thực địa lần này chính là để thử nghiệm các suy đoán, theo kinh nghiệm trước kia, chỉ cần không phải phi thiên độn địa, lần đầu tiên ra khỏi phó bản đều là an toàn.

Trình Đình Vũ khẽ lắc đầu: “Cũng không cần thiết.” Sau đó tò mò dò hỏi, “Mấy người có mang theo đạo cụ nào có thể liên lạc trong phó bản không?”

Lệ Dạ Đài ngắn gọn nói: “Có một ít đạo cụ ‘ tai trùng ‘ có thể làm được.” Lại bổ sung, “Nhưng ‘ tai trùng ‘ cần nhiều thời gian hồi phục, cho nên không thể truyền quá nhiều tin tức.”

Hạ Tây Giang: “Vẫn là thử xem, rốt cuộc chúng ta chưa xác định được có hạn chế thời gian hay không, cho dù không thành công cũng là một lựa chọn sai lầm.”

Sau khi thương lượng, Hồng Nguyên Ninh cầm một bộ trang phục họa tiết hoa mai, sau đó mở cửa gỗ tương ứng.

Trình Đình Vũ lưu ý quan sát, nhưng dù cho có thị lực mật đồng, cô như cũ không thể xuyên thấu cửa chính, nhìn ra diễn biến bên ngoài.

Năm giây sau.

Lệ Dạ Đài: “Hồng Nguyên Ninh đã rời khỏi khu vực phó bản.” Lại nhíu mày, “Hơn nữa cậu ta có cảm xúc sợ hãi trên người—— Hồng Nguyên Ninh rời đi trong trạng thái bị thương.”

Kết quả này đồng nghĩa với suy đoán trước đây là sai, cho dù cầm vật phẩm đối ứng, người chơi vẫn không thể tiến vào phó bản.

Người trong Đội Thanh tra cũng không có nói thêm cái gì, nhưng không khí chung quanh đã trở nên lạnh hơn đáng kể.

Trình Đình Vũ duỗi tay xoa xoa giữa mày.

Nhờ có Hồng Nguyên Ninh hỗ trợ loại trừ một đáp án sai, phạm vi suy luận của bọn họ thực sự nhỏ lại đáng kể.

Kinh nghiệm phía trước cho thấy, thân phận của các ngươi chơi trong một phó bản rất quan trọng.

“Văn phòng không phải là khu vực mà khách hàng sẽ đi đến, cho nên thân phận của chúng ta là nhân viên.” Trình Đình Vũ chậm rãi nói, “Trước khi đi qua cánh cửa này, chúng ta phải tìm được thẻ nhân viên, hoặc thứ gì đó chứng minh được cho thân phận nhân viên.” Cô ngồi xổm xuống, từ phòng thay đồ phía sau tìm được vài bộ quần áo nhân viên và thẻ nhân viên tương ứng.

“Đây là phục trang, còn thẻ nhân viên cho thấy thân phận.”

Trình Đình Vũ tìm được rồi một thẻ nhân viên cửa hàng Thợ may nhỏ và quần áo tương ứng, nhưng màu sắc của những bộ quần áo này tựa hồ có chút kỳ quái.

Không chỉ có một cửa hàng, mà tất cả hàng hóa đều tồn tại cùng loại tình huống.

Trình Đình Vũ nhìn quanh toàn bộ gian văn phòng, phát hiện nơi không hề có một món quần áo nào màu đỏ.

Tạm bỏ qua nghi hoặc này, Trình Đình Vũ nói tiếp: “Lần này để tôi thử nghiệm đi, nếu thanh tra thực tập kia gặp tôi ở ngoài, chứng minh lần thử nghiệm này thất bại, nếu muốn tiếp tục thử giả thuyết này, người tiếp theo tiến vào, có thể suy xét chỉ mang thẻ nhân viên không mang theo quần áo.”

Trình Đình Vũ mặc xong, đẩy cửa gỗ đối ứng.

Tầm mắt cô hoa lên, cô xuất hiện ở lầu một tiệm trang phục Thợ may nhỏ.

—— Đăng nhập phó bản thành công.

Trình Đình Vũ giờ phút này đứng trong một hàng phục trang nhìn như bình thường.

Không gian cửa hàng không tính quá rộng, loại hình trang phục cũng có hạn, chủ yếu là quần áo làm từ vải dệt thô, phù hợp cho những người sống ở ngoại thành, các giá treo quần áo cơ bản là trống không, số ít vài món lẻ loi đang đong đưa, vạt áo trơn, quần áo màu tím nâu khiến người ta liên tưởng đến màu mực khô phơi nắng lâu ngày, mà quần áo màu trắng lại giống như màu vôi quét tường.

“Đốc, đốc, đốc, đốc.”

Trình Đình Vũ nghe được tiếng vang nào đó đang hướng về chỗ cô, phảng phất là có thứ gì…… Đang nhảy nhót ở trên hành lang.

—— Thứ kia hiển nhiên không giống như một con người.

Ngay vào lúc này, một giọng nói điện tử vang lên ở sảnh chính tòa nhà:

“‘Liên danh Siêu thị Hỏa Nhiệt và Rạp hát Vàng son Bất Hủ chuẩn bị đại hạ giá lần thứ mười ba toàn bộ các trang phục, toàn thể nhân viên công tác chuẩn bị sẵn sàng!

“Số lượng cửa hàng kinh doanh hiện tại: 1.

“Đồng hồ sẽ bắt đầu đếm ngược: Không giờ mười phút không giây.”

Tòa nhà Hỏa Nhiệt vì có kết cấu hình chữ hồi, không gian ở giữa trống không, cửa hàng nằm ở bốn phía, âm thanh điện tử vừa vang lên, mảnh đất trống trải ở giữa sáng lên một cái màn hình đếm ngược: “00: 09: 59”.

Âm thanh điện tử vừa ngắt, những tấm quảng cáo như hàng trăm ngàn bông tuyết màu đỏ rơi xuống, rải đầy tòa nhà.

Trình Đình Vũ ánh mắt hơi ngưng.

Trên tay cô có một tấm [ Thẻ miễn trừ xuất nhập ] từ trong phó bản chung cư số 06, có thể giúp người chơi chưa chính thức kích phát phó bản thoát ra ngoài, nhưng sau khi đeo thẻ nhân viên, cũng thay đồng phục nhân viên, Trình Đình Vũ mơ hồ ý thức được, [ Thẻ miễn trừ xuất nhập ] đã không còn tác dụng.

Muốn rời đi, nhất định phải công phá phó bản này.

Cửa hàng trang phục đương nhiên không thể không có gương, Trình Đình Vũ theo thói quen nhìn hình ảnh của chính mình.

【 trạng thái đặc thù: [sự chú ý của Người Tạo Mộng]】

【 giá trị sinh mệnh ( khỏe mạnh): 110/110】

【 giá trị thể lực ( khỏe mạnh): 119/120】

【 giá trị tinh thần ( bình thường): 120/125】

trạng thái đặc thù [sự chú ý của Người Tạo Mộng] kia từ sau khi thông quan phó bản chung cư số 06 vẫn luôn treo ở đó, không hề thay đổi, Trình Đình Vũ nhớ lại người nói của người cầm đèn, cảm thấy cái đồ chơi chưa rõ là buff hay là debuff này ước chừng chờ đến khi cô gần chết mới có thể có tác dụng.

Ba số liệu đều đang ở mức cao nhân, thực lực cá nhân tăng lên, chúng cũng ổn định đi lên, giá trị sinh mệnh là đầy nhất, thể lực hơi tiêu hao một chút, giá trị tinh thần thấp nhất có lẽ không liên quan đến phó bản —— Trình Đình Vũ hai ngày này ngẫu nhiên sẽ cân nhắc đến vấn đề “Cổ nguyên giả”, khiến cho tinh thần đa số thời gian có chút căng thẳng.

Ở điểm đổi mới phó bản,.

Cơ bắp trên mặt Lệ Dạ Đài hơi hơi run rẩy, như là có vật nào đó còn sống đang bò dưới làn da cô ấy, một lát sau, cô ấy quay sang, nói: “Bên ngoài vẫn chỉ có một mình tiểu hồng.” (Lệ Dạ Đài – chương 21 – có thể nắm bắt và nuốt chửng nỗi sợ hãi ở một địa điểm thực tế, sau đó lưu giữ những cảm xúc này dưới dạng “sâu bọ nỗi sợ” (sợ hãi chi trùng)).

Một khi đã như vậy, Trình Đình Vũ sau khi thay đồng phục nhân viên công tác, đeo thẻ nhân viên, hơn phân nửa đã thật sự tiến vào phó bản.

Hạ Tây Giang gật đầu: “Tiếp theo để rôi.”

Anh ta tìm được rồi một bộ đồng phục của cửa hàng quần áo lao động Biển xanh, cẩn thận đẹp thẻ nhân viên trên người, mang theo hàng hóa, sau đó mở cửa gỗ tương ứng.

Tầm nhìn vừa tối lại sáng lên, mùi vải dệt tràn ngập ở trong không khí ẩm thấp phai nhạt đi rất nhiều —— trong nháy mắt, Hạ Tây Giang đã đứng giữa một cửa tiệm trong tòa nhà.

Trình Đình Vũ đã đăng nhập trước không biết đang ở đâu, việc này cũng bình thường, rốt cuộc bọn họ là nhân viên của các cửa hàng khác nhau.

Hạ Tây Giang vừa mới bắt đầu quan sát chung quanh, giữa sân, một âm thanh máy móc điện tử chợt vang lên ——

“‘Liên danh Siêu thị Hỏa Nhiệt và Rạp hát Vàng son Bất Hủ chuẩn bị đại hạ giá lần thứ mười ba……”

Âm thanh thông báo anh ta nghe thấy giống với Trình Đình Vũ, chỉ là số lượng cửa hàng kinh doanh hiện tại biến thành hai, đồng hồ điện tử trên khu đất trống lại đếm ngược, khôi phục thành mười phút, lại đếm từ đâu trở về.

Cửa hàng chuẩn bị khai trương còn lại trong siêu thị cũng chú ý đến biến đổi này.

—— Trong phó bản, mỗi một lần có cửa hàng mới khai trương, đếm ngược sẽ quay lại từ đầu.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.