Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm

Chương 5: Thanh Huyền quả



Bốn người nhanh chóng lao vào trong rừng rậm chỗ sâu, đến nơi, Huyền Nguyệt nói có Thanh Huyền quả, núp ở xa xa quan sát, Thiên Tà và hai người khác ánh mắt nghi ngờ nhìn Huyền Nguyệt.

Phía trước đâu phải một con yêu thú cấp hai đỉnh, mà là bốn con ah, Huyền Nguyệt lắc đầu, ánh mắt mang theo vẻ xin lỗi nhìn ba người.

Tuyết Ngọc Linh rất nhanh định ra kế hoạch, nàng và Dương Ngọc Nhi tiến lên đánh nhau với bốn con yêu thú, ah không Trâu nước to bự, Huyền Nguyệt ở lại bảo vệ Thiên Tà.

Sau khi hai người bước đi, Thiên Tà quay sang ôm lấy Huyền Nguyệt nói ” Huyền Nguyệt, vậy mà bảo là một con yêu thú sao, nói dối là không ngoan nhé “, nói xong một tay chui vào trong cổ áo của nàng, tay kia trượt xuống dưới mông, hai tay cùng nhẹ nhàng xoa bóp.

Huyền Nguyệt đỏ bừng mặt nói ” Chủ nhân xấu “, Thiên Tà ghé sát vào tai nàng nói ” Huyền Nguyệt lừa chủ nhân, lần sau phải trừng phạt nha “, rút tay ra, tầm mắt hướng về phía Tuyết Ngọc Linh và Dương Ngọc Nhi đang đi tới chỗ bốn con trâu to.

Bốn con yêu thú phát hiện có người tiến đến, chúng nổi giận ầm ầm kêu to, nhanh chóng lao về phía Tuyết Ngọc Linh và Dương Ngọc Nhi.

Bởi tốc độ cao lên phía sau chúng có thể nhìn thấy một đợt gió mạnh cuốn theo bụi đất, lá cây.

Bốn con trâu nhanh chóng lao tới trước mặt hai người, giơ lên cặp sừng to lớn, sắc nhọn.

Hai người cũng không hoảng sợ, né qua một bên đồng thời rút kiếm chém xuống.

Nhưng rất nhanh, hai nàng cảm thấy kiếm chém vào người chúng như trứng gà đập xuống đá, những nơi bị kiếm chém qua không có một chút trầy xước.

Hai người cũng không hoảng hốt, vận chuyển nội lực vào trong thân kiếm, lại một lần nữa chém xuống, lần này có hiệu quả hơn một chút, đã có máu trào ra.

Một lúc sau đám Trâu nước máu tươi tung toé, không cam lòng chết đi, Tuyết Ngọc Linh và Dương Ngọc Nhi ngồi phịch xuống đất.

Thiên Tà nhanh chóng chạy tới hỏi thăm hai nàng, tuy hai người không bị thương nhưng chém giết lũ Trâu nước đó khiến tiêu hao rất nhiều sức lực.

Nghỉ ngơi một chút, bốn người nhanh chóng chạy tới chỗ Thanh Huyền quả, trên một tảng đá, một cây nhỏ tỏa ra ánh sáng màu xanh.

Dương Ngọc Nhi kêu lên ” Thanh Huyền quả, vậy mà có năm quả “.

Thiên Tà ánh mắt nghi hoặc nhìn nàng, Tuyết Ngọc Linh giải thích ” Thiên Huyền quả là một loại quả dùng để luyện chế Trúc cơ đan “, Huyền Nguyệt cũng nói ” Thiên Huyền quả là một loại quả rất đặc biệt, loại cây sinh trưởng ra quả này rất khó sống, phải là một nơi có điều kiện đặc thù mới sinh trưởng được.

Loại quả này khá là qúy hiếm “.

Tuyết Ngọc Linh nhanh chóng hái xuống năm quả Thiên Huyền, cẩn thận bỏ vào nhẫn chứa đồ.

Bốn người chậm rãi rời khỏi rừng rậm.

Nhanh chóng tìm một khách sạn nghỉ ngơi, Thiên Tà thuê hai phòng, khác với những lần trước, lần này hắn cho Tuyết Ngọc Linh và Dương Ngọc Nhi ở một phòng, hắn và Huyền Nguyệt chung một phòng.

Tuyết Ngọc Linh và Dương Ngọc Nhi vì mệt mỏi lên cũng không để ý nhiều, ăn uống qua loa một chút rồi người nào về phòng người đó, Thiên Tà hứng thú ngồi chém gió với mấy tên khách kia một chút, cũng khá là vui.

Bước vào phòng, nghe tiếng nước chảy, hắn nghi hoặc nhìn lại, lập tức máu mũi ào ào chảy ra.

Huyền Nguyệt đang tắm, đúng vậy nàng đang tắm.

Qua lớp màn mỏng, hắn có thể nhìn thấy thân hình nóng bỏng lờ mờ bên trong, vì Huyền Nguyệt mới đồng ý làm nô lệ của mình chưa tới một ngày, hắn nhịn xuống một loại xúc động muốn nhào vào bên trong, Thiên Tà quyết định phải nhanh chóng đổ xuống mỹ nữ này.

Nghĩ đến nàng bản thể là một con rết, một loại ý nghĩ tà ác nhanh chóng hiện ra nhưng rất nhanh bị dập nát.

Hít thở sâu một hơi, Thiên Tà bình tĩnh lại, vừa ổn định được trong lòng hỏa diễm thì một giọng nói quyến rũ truyền đến làm cho công sức dập lửa của hắn biến thành vô ích.

Huyền Nguyệt chậm rãi bước ra khỏi bồn tắm, mặc vào một chiếc áo màu trắng mỏng nói ” Chủ nhân, nhìn Huyền Nguyệt có đẹp không “.

Thiên Tà trong lòng kêu to một tiếng yêu tinh.

Huyền Nguyệt mặc một chiếc áo mỏng đi ra khiến hắn có xúc động muốn nhào tới xé rách chiếc áo rồi đè nàng xuống dưới thân, cho nàng thấy hùng phong của chủ nhân như hắn.

Nhìn thấy hắn cố gắng hết sức kìm nén mình, Huyền Nguyệt nhào vào trong lòng hắn nói ” Chủ nhân không muốn Huyền Nguyệt sao “.

Thiên Tà làm gì còn kiềm chế được, nhìn xuống thấy nàng khuôn mặt ửng hồng, đôi mắt to quyến rũ nhìn hắn, đôi môi mọng nước, trông thật quyến rũ.

Thiên Tà trong lòng lửa nóng cuồn cuộn, cúi đầu xuống hôn môi.

Kết thúc một nụ hôn ngọt ngào, đôi tay chậm rãi cởi bỏ chiếc áo mỏng của Huyền Nguyệt, hắn mang theo tâm tình kích động và tò mò, sợ hãi, nhìn theo từng tấc da thịt của nàng.

Khi chiếc áo rơi xuống, hắn thở phào một hơi, thân thể rất đẹp, không khác con người một chút nào, lúc đầu hắn phập phồng lo sợ, dù sao Huyền Nguyệt cũng không phải là con người, mà nàng là Rết tinh hóa hình ah.

Nhìn thân thể trần truồng tuyệt mỹ rúc trong ngực mình, Thiên Tà xoay người đè nàng xuống giường, cẩn thận quan sát từng chút từng chút thân thể hoàn mỹ trước mắt.

Hắn ngây ngốc nhìn thân thể tràn ngập quyến rũ vô hạn, cặp vú to trắng bóc vô cùng mê người, trên đỉnh có hai điểm hồng nho nhỏ, phần bụng bằng phẳng không có chút gì thừa thãi, xuống dưới một chút là một rừng cây mọc trên hai bên mép đồi tươi tốt.

Cặp chân dài cân đối, kẹp chặt lại cố gắng che giấu đi rừng cây rậm rạp.

Nhìn thấy vậy, Thiên Tà thân thể bùng cháy, bàn tay to run rẩy di chuyển khắp nơi trên cơ thể mê hoặc này.

Huyền Nguyệt cũng cảm nhận được núi lửa sắp bùng phát, nàng hơi run một chút, thân thể trắng bóc nhanh chóng chuyển thành màu hồng hồng.

Hắn hít sâu một hơi, bắt đầu cởi bỏ quần áo của mình, từng mảnh vải rơi xuống, làm lộ ra thân hình rắn chắc, tràn ngập sức mạnh, nhìn như một pho tượng điêu khắc sống.

Toàn thân cơ bắp rắn chắc, hoàn mỹ, trước ngực cơ bắp to lớn, phần bụng tám múi hiện ra rõ ràng.

Huyền Nguyệt nhìn chằm chằm vào hắn, khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt lộ ra thần sắc say mê.

Thiên Tà bước tới giường, ôm lấy nàng, hai tay di động khắp cơ thể nàng.

Huyền Nguyệt biết sắp xảy ra chuyện gì, nàng nằm yên bất động, nhắm mắt lại mặc kệ hắn vuốt ve khắp cơ thể mình.

Nàng cảm giác được môi mình bị đối phương tham lam mút lấy khiến nàng gần như tắc thở, sau đó cái miệng độc ác kia mới chịu thả ra môi mình, nhưng rất nhanh, nàng cảm thấy nó cũng không dừng lại mà liếm mút dọc thân hình của mình, dừng lại vài phút ở bộ ngực sau đó tiếp tục di chuyển xuống phía dưới.

Đôi tay mạnh mẽ tách ra hai chân Huyền Nguyệt, Thiên Tà nhanh chóng vục đầu xuống rừng rậm, nhanh chóng tìm kiếm mạch nước ngầm, sau đó điên cuồng liếm mút để giải khát.

Huyền Nguyệt lần đầu tiên trong đời bị kích thích như vậy, nàng làm sao chịu đựng nổi, cảm giác sung sướng lan truyền lên đầu, khiến nàng không nhịn được bắt đầu rên rỉ, mông to nhếch cao lên, đồng thời hai tay vô ý thức mà ôm lấy đầu hắn đẩy mạnh vào giữa hai chân mình.

Sau một lúc thì rừng rậm bên trong khe rãnh phun ra nước ấm thỏa mãn cơn khát của hắn.

Huyền Nguyệt lần đầu tiên đạt được cảm giác cao trào trong đời, nhưng nàng không kịp hưởng thụ hết cảm giác đó thì một luồng cảm giác đau đớn, xé rách truyền tới, hai hàng nước mắt từ từ rơi xuống chứng minh cho cuộc sống xử nữ kết thúc.

Thiên Tà lợi dụng lúc nàng cao trào mà xách thương lên ngựa, Cự Long chậm rãi xé rách màng bảo vệ mỏng chui vào sâu bên trong hang.

Cảm giác Cự Long bị bao vây chặt chẽ bởi một mảnh đất ấm áp khiến Thiên Tà run rẩy một cái, hắn cũng biết vừa rồi Cự Long đâm xuyên qua cái gì, nhìn thấy trên mặt nàng sự đau đớn, hắn há miệng hôn lấy Huyền Nguyệt, hai tay không nhàn rỗi, nhẹ nhàng nắn bóp bộ ngực nàng, ngón tay xoa xoa hai hạt anh đào để giảm bớt sự đau đớn cho nàng.

( Có sắc nặng quá không…

Có thì nói ta sẽ cắt.

Bớt)…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.