*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lục Vũ chiến một trận thành danh oanh động ngoại viện, phúc lợi đãi ngộ được tăng rất cao.
Chẳng những có người đưa tới đan dược chữa thương mà còn an bài cho hắn một phòng đơn tốt nhất, cũng có không ít đệ tử đến nơi bái phỏng mượn cơ hội để nịnh bợ hắn.
Với những chuyện này, Lục Vũ chỉ cười cười chứ không để tâm đến những kẻ gió chiều nào nghiêng chiều ấy kia.
Ăn vào đan dược, Lục Vũ bắt đầu chữa thương.
Lần này thi triển Lạc Nhật quyền pháp đấu với Chung Lỗi lại bị lực phản phế quá lớn khiến kinh mạch Lục Vũ bị thương.
Thảo hồn lơ lửng trên đầu Lục Vũ, ba chiếc lá đang lắc lư khe khẽ hấp thụ linh khí trong không khí chuyển hóa thành chân khí, cháy hừng hực trong võ mạch của hắn.
Vạn Pháp Trì rọi sáng lấp lánh trên phiến lá, nắm rỏ tình trạng cơ thể của Lục Vũ trong lòng bàn tay.
Trước mắt, Lục Vũ đã là cửu trọng mạch, nếu có thể tiến thêm một bước liền trùng kích cảnh giới tôi thể, trở thành nội viện đệ tử.
Ở Thanh Sơn tông, vượt qua khai mạch cửu trọng đạt đến tôi thể nhất trọng sẽ thăng làm nội môn đệ tử.
Vượt qua tôi thể cửu trọng đến tụ linh nhất trọng sẽ trở thành chân truyền đệ tử.
Lục Vũ cần phải ở trong thời khắc quan trọng mau chóng tăng lên thực lực trở thành nội môn đệ tử, đó mới chuyện khẩn cấp trước mắt hắn.
Trong quá trình chữa thương, Lục Vũ cẩn thận lưu ý tình trạng của chín võ mạch, cảm giác còn có thể tăng lên nhưng muốn tiến thêm bước nữa thì phải nổ lực rất lớn.
Vạn Pháp Trì khẽ chấn động tựa hồ không hài lòng với trạng thái trước mắt của Lục Vũ.
Trong đầu Lục Vũ đột nhiên hiện lên một đoạn hồi ức, kiếp trước trong lúc hắn nói chuyện phiếm với Hắc Ngục Thiên Cuồng, đối phương từng nói một câu.
“Thập mạch thông thiên, cửu mạch đăng đỉnh!”
Trong truyền thuyết, ở cảnh giới khai mạch thì cửu võ mạch chưa phải là cực hạn mà còn một cảnh giới thập mạch nữa.
Thiên cổ đến nay, người có thể mở được võ mạch thứ mười không ai không phải khoáng thế kỳ tài.
Lúc đó Lục Vũ từng tán gẫu với Hắc Ngục Thiên Cuồng chủ đề này, bởi Hắc Ngục Thiên Cuồng là người mở được võ mạch thứ mười.
Theo những gì mà Hắc Ngục Thiên Cuồng biết thì vạn cổ đến nay, mạch thứ mười khá quỷ dị, có tên và đẳng cấp khác biệt.
Hắc Ngục Thiên Cuồng bởi có Vạn Pháp Trì nên mạch thứ mười của hắn tên là thần mạch, siêu cấp bất phàm, vạn cổ hiếm thấy.
Ngoại trừ thần mạch thì còn có thiên mạch, quỷ mạch, hồn mạch và huyền mạch.
Trong đó huyền mạch chiếm đa số, hồn mạch thứ hai, quỷ mạch và thần mạch đều cực kỳ hiếm thấy, trân quý nhất là thiên mạch, từ xưa đến nay đều chỉ là tồn tài trong truyền thuyết.
(Khéo tí nữa VL nó mở ra thiên mạch )
Nếu muốn mở mạch thứ mười thì cần nhiều điều kiện phù hợp, đừng nói vạn người không được một, e là tỉ lệ một phần một tỷ cũng chưa tới.
Hắc Ngục Thiên Cuồng từng nói mạch thứ mười là ẩn mạch, tỷ lệ tồn tại không đến một phần một tỷ cho nên rất nhiều người căn bản không biết đến.
Nếu như một người có được mạch thứ mười nhưng không thể mở được ở cảnh giới khai mạch thì sau khi đến cảnh giới tôi thể sẽ không còn cơ hội mở ra nữa.
“Tỷ lệ một phần một tỷ, ai lại biết bản thân có mạch thứ mười không chứ? Nếu như không có há chẳng phải uổng phí tinh lực? Nếu có thì làm sao để biết được?”
Lục Vũ đang suy nghĩ vấn đề này, mạch thứ mười chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, đây là chuyện không thể miễn cưỡng được.
Lục Vũ suy nghĩ khiên động Vạn Pháp Trì kết hợp với hồn lực tuyến trên chiếc lá thứ hai, Vạn Pháp Trì và Lục Vũ ở giữa, vậy mà sinh ra một loại giao lưu ý thức.
“Chủng mạch chi thuật…”
Một ý niệm kỳ quái hiện ra trong não hải Lục Vũ, đây là tin tức mà Vạn Pháp Trì truyền lại, lập tức khiến cho Lục Vũ phấn chất vô cùng.
Chủng mạch?
Có ý tứ gì, chẳng lẽ mạch thứ mười có thể ghép hậu thiên?
Tựa như cảm ứng được nghi vấn trong lòng Lục Vũ, bên trong Vạn Pháp Trì nổi lên một nhóm chữ.
“Linh hồn trùng sinh, quỷ mạch tương tùy, vạn pháp luân hồi, thần mạch thiên thành.”
Lục Vũ sững sờ, khá khó tin.
Lục Vũ sống hai kiếp, linh hồn trùng sinh, chẳng lẽ trong thân thể hắn lại ẩn giấu quỷ mạch?
Vạn pháp luân hồi là chỉ Vạn Pháp Trì trùng sinh cùng một chỗ với hắn, thần mạch thiên thành, chẳng lẽ do có Vạn Pháp Trì nên thần mạch của Hắc Ngục Thiên Cuồng năm đó cũng dung nhập vào trong thân thể này của hắn?
Nếu như suy đoán là thật, hiện tại trong thân thể Lục Vũ há chẳng phải có cả quỷ mạch lẫn thần mạch sức mạch quỷ thần khó lường?
“Làm sao mới biết được có ẩn mạch hay không đây?”
Lục Vũ tự hỏi bản tâm.
Bên trong Vạn Pháp Trì chợt hiện hình tượng kết cấu thân thể của Lục Vũ.
Có thể thấy rõ chín võ mạch trong cơ thể Lục Vũ hiện ra màu đỏ nhạt.
Có một võ mạch màu xám lẫn một võ mạch màu trắng mờ như ẩn như hiện lại ở chung một chỗ.
Đó chính là quỷ mạch & thần mạch sao?
Lục Vũ hết sức phấn chấn, nếu quả thật là bọn chúng, vậy mình há không thể mở ra mười một võ mạch à?
“Mười là đầy, không thể chuyển.”
Vạn Pháp Trì cấp ra nhắc nhở, nói cho Lục Vũ biết không có chuyện mở được võ mạch thứ mười một.
Lục Vũ tiếc hận nói: “Vậy ta há chỉ có thể hai tuyển một?”
Bên trong Vạn Pháp Trì hiện lên nhóm chữ.
“Quỷ thần mạc trắc là thiên mạch. Trời ban hai kiếp sống, người mất như quỷ người sống là thần, quỷ thần hợp nhất, thiên mạch tự thành.”
(Đấy, sai đâu )
Lục Vũ nhìn đến đây, hoàn toàn sợ ngây người.
“Hóa ra thiên mạch hình thành như vậy.”
Chuyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi, quá mức khó tin.
Lục Vũ linh hồn bất tử chuyển thế trùng sinh để hắn thỏa mã điều kiện hình thành quỷ mạch.
Mà thần mạch ẩn chứa trong Vạn Pháp Trì trùng sinh cùng một chỗ với hắn giúp thân thể hắn cũng có thể dùng thần mạch.
Chỉ khi kết hợp quỷ mạch và thần mạch lại với nhau mới có thể hình thành thiên mạch, tỉ lệ thành công này sợ là một phần ngản tỉ cũng chưa tới.
Suy nghĩ cẩn thận, thiên mạch quá khó có được.
Cho dù có người trùng sinh đạt được quỷ mạch nhưng tỷ lệ đạt được thần mạch cũng một phần một tỷ.
Bây giờ Lục Vũ có được cơ hội này nhưng lại không biết làm sao để dung hợp quỷ mạch & thần mạch lại với nhau.
“Ở trong điều kiện nào thì quỷ mạch và thần mạch mới dung hợp được với nhau tạo nên thiên mạch, đồng thời mở được nó?”
Lục Vũ dù là Thánh Hồn Thiên Sư nhưng hắn hoàn toàn không biết những chuyện như thế này.
“Hồn làm dẫn, thần quỷ tụ.”
Vạn Pháp Trì đưa ra đáp án khiến Lục Vũ một lần nữa trầm tư.
Chữ “hồn” này là chỉ võ hồn, hồn lực, hay là hồn mạch?
Ngày thứ hai, Lục Vũ đã hết nội thương đi ra ngoài phòng, tới ngoại viện Hồn tông.
Đây là nơi bồi dưỡng Hồn Thiên sư, hắn biết hết thảy mọi thứ bên trong như lòng bàn tay.
Hồn tông đệ tử thưa thớt, cộng lại cũng chỉ có bảy người.
Lục Vũ đi dạo một vòng mà không đạt được kết quả gì phải quay trở lại.
“Đi xem Tĩnh tông một lát.”
Lục Vũ linh quang lóe liên, ngoại viện Tĩnh tông nhân số khá đông, chí ít có mấy ngàn đệ tử.
“Mau nhìn, là Lục Vũ, hắn đến Tĩnh tông.”
“Sao? Có phải là Lục Vũ có thảo hồn gia nhập Võ tông không?”
Tĩnh tông lập tức sôi trào, đông đảo đệ tử bay vọt tới trước mặt Lục Vũ, từng ánh mắt hâm mộ nhìn hắn.
Bởi qua nhiều năm như vậy rất hiếm có đệ tử sở hữu tĩnh võ hồn nào đạt được danh tiếng cao cả.
Nhưng Lục Vũ lại là một người ngoại lệ, hắn không chỉ có trở thành đệ tử Võ tông mà còn trong một tháng đạt tới cửu trọng mạch, hơn nữa còn đánh bại cả Chung Lỗi, điều này giống như kỳ tích, trở thành thần tượng trong suy nghĩ của mỗi đệ tử Tĩnh tông.
“Ngươi là thần tượng của ta đó Lục Vũ, ta thích ngươi!”
Có đệ tử thét lên, không phân biệt nam nữ.
“Xin ngươi nói cho chúng ta biết cách tăng cảnh giới thực lực lên nhanh chóng đi Lục Vũ.”
Tất cả mọi người hy vọng chờ đợi, mong muốn được trở nên nổi bật như Lục Vũ.
“Mọi người nếu hứng thú thì ta có thể truyền thụ cho mọi người một chút kinh nghiệm.”
Lục Vũ nhìn những ánh mắt khát vọng kia mà không nhịn được nhớ đến bản thân ở kiếp trước.
Lục Vũ cũng đã từng mang ánh mắt khát vọng nhìn người khác, cho nên hắn có thể hiểu được tâm tình của những đệ tử Tĩnh tông này.