Tất Cả Bắt Đầu Từ Lúc Gặp Nhau (Quyển 1)

Chương 153: Chương 153



 
Tuyển tập 50 câu hỏi đáp
Địch Tử Hi và Liêu Giang Vũ
Thời gian: Buổi chiều đầu thu.
Địa điểm: Nhà của Liêu Giang Vũ và Địch Tử Hi.
Nhân vật: Liêu Giang Vũ, Địch Tử Hi, Yêu.
Buổi trưa ăn cơm do Địch Tử Hi nấu, rau trộn cá, cá sốt cà, cơm chiên, ăn rất ngon!
Vỗ vỗ cái bụng phồng lên, cuối cùng cũng bắt đầu phỏng vấn.
1.

Yêu: Xin hỏi, hai người tên gì, bao nhiêu tuổi, giới tính?
Liêu Giang Vũ: Liêu Giang Vũ, năm nay 30 tuổi, nam.
Địch Tử Hi: Em năm nay 21 tuổi, nam, tên là Địch Tử Hi.
2.

Yêu: Xin hỏi tính cách của mình và đối phương là như thế nào?
Liêu Giang Vũ: Tôi bình thường, Tử Hi rất dễ ngại, tính cách ôn hòa.
Địch Tử Hi: Em cũng là dạng bình thường.

Giang Vũ ca có tính cách rất đáng yêu, thật ra, đôi khi anh ấy còn dễ ngại hơn em.
Yêu: Câu này tôi tin, Nhưng mà Giang Vũ, cậu bình thường hồi nào?
Liêu Giang Vũ: Tôi là do ai viết ra, tôi thế nào mà cô cũng không biết? Đậu má!
Yêu: Tử Hi, quản lý hắn đi, thái độ đối xử với mẹ ruột phải tốt chút chứ.
Địch Tử Hi: Giang Vũ ca không có cố ý đâu.

(từ chối quản thúc)
3.

Yêu: Xin hỏi hai người gặp nhau vào lúc nào? Ở đâu? Ấn tượng đầu tiên thế nào?
Địch Tử Hi: Lần đầu tiên gặp anh ấy là ở nhà em, khoảng một năm trước đi.

Lúc đó anh ấy cho em ấn tượng vô cùng tốt, tuy rằng so với bây giờ thì hoàn toàn khác biệt.

(cười)
Liêu Giang Vũ: Lần đầu tiên tôi gặp em ấy cũng là ở nhà em ấy, thời gian cũng như em ấy nói.

Lần đầu gặp không có cảm xúc gì đặc biệt.
4.

Yêu: Xin hỏi hai người xưng hô thế nào? Mong muốn đối phương gọi mình là gì?
Liêu Giang Vũ: Trước đây gọi là luật sư Liêu, bây giờ gọi tôi là Giang Vũ ca, tôi nghĩ như vậy là tốt rồi.

Địch Tử Hi: Anh ấy vẫn luôn gọi em là Tử Hi, em cũng thấy như vậy là hay nhất.
5.

Yêu: Xin hỏi, nếu lấy động vật làm ví dụ, hai người nghĩ đối phương là con gì?
Địch Tử Hi: Kỳ lân.
Liêu Giang Vũ: Chim loan xanh.
Yêu: Hai con này có tồn tại sao? ==
6.

Yêu: Xin hỏi, nếu muốn tặng quà cho đối phương, hai người sẽ tặng gì?
Địch Tử Hi: Cái này em còn chưa nghĩ tới.

Nếu như muốn tặng, em sẽ tặng anh ấy chiếc điện thoại có thể đút năm sim, tiết kiệm tiền mua điện thoại cho ảnh.
Liêu Giang Vũ: Tôi sẽ tặng em ấy một chiếc xe, mỗi ngày đến trường toàn phải đi xe buýt, thân thể em ấy không khỏe, tôi lo.
Yêu: Giang Vũ của chúng ta đúng là tri kỷ.
7.

Yêu: Người kia từng nói gì khiến cho hai người thấy hạnh phúc?
Địch Tử Hi: Anh ấy nói giảm bớt công việc, dành nhiều thời gian cho em.
Yêu: Giang Vũ, từ lúc bắt đầu tới giờ sao cứ nhìn trái nhìn phải vậy, tập trung được chưa?
Liêu Giang Vũ: Nhiều chuyện! Em ấy nói… nói, không có tôi thì không sống nổi.
Địch Tử Hi: Thật mà.

Không có thuốc và trị liệu của anh, em thật sự không sống được.
Yêu: Tử Hi đáng thương, sao chị lại đem một đứa đáng yêu như em cho một tên thô lỗ như Giang Vũ chứ.
Địch Tử Hi: Trừ anh ấy ra, em không muốn ai khác.

(cười)
8.

Yêu: Xin hỏi, bản thân có chỗ nào khiến đối phương bất mãn không?
Địch Tử Hi: Trước đây em rất tự ti, anh ấy không thích.

Bây giờ hình như không có.
Liêu Giang Vũ: Em ấy không thích tôi la mắng nhân viên, trên cơ bản chỉ cần là em ấy tới phòng làm việc của tôi, tôi sẽ cố gắng nhẫn nại.
9.

Yêu: Vậy hai người muốn đối phương làm chuyện gì khiến mình vui?
Địch Tử Hi: Giang Vũ ca làm rất tốt, em ở bên cạnh anh ấy rất vui vẻ.
Liêu Giang Vũ: Tôi hy vọng Tử Hi có thể thỉnh thoảng thả lỏng bản thân, xem tôi quan trọng như bài vở cũng đủ vui rồi.
Yêu: Tử Hi, em lạnh nhạt hắn?
Địch Tử Hi: Không có, em nghỉ học một thời gian, phải học bù những bài bị bỏ lỡ, cho nên làm xong việc nhà sẽ bổ túc, thời gian lâu dài, khó tránh khỏi không thể ở với anh ấy như lúc trước.
Yêu: Giang Vũ nói rất đúng, em không thể lúc nào cũng vùi đầu vào bài vở, cũng phải thông cảm cho Giang Vũ dục cầu bất mãn.
Liêu Giang Vũ: Trời má, cô nói ai dục cầu bất mãn!
Yêu: Tử Hi, quản hắn giùm đi.
Địch Tử Hi: Anh ấy không phải cố ý.

(lần thứ hai từ chối quản thúc)
10.

Yêu: Xin hỏi lần đầu hai người hẹn hò là ở đâu? Khi đó bầu không khí thế nào? Tiến triển ra sao?
Địch Tử Hi: Chính thức hẹn hò là sau khi xác lập quan hệ, anh ấy đưa em đi ăn món Ý.

Khi đó… rất lãng mạn.
Yêu: Bữa cơm có ánh nến?
Địch Tử Hi: Đúng vậy.

Anh ấy đặt một căn phòng tốt nhất, có thể nhìn thấy cảnh đêm, khi đó anh ấy có chút kì lạ, sau này mới biết là muốn hôn em lại không dám.
Yêu: Vậy cuối cùng có hôn không?
Địch Tử Hi: Đương nhiên là có.

(cười)
Liêu Giang Vũ: Lần hẹn hò đó tôi rất thích.

Mặc dù chỉ là nắm tay, hôn nhẹ một cái, cảm giác vẫn tuyệt cmn vời!
Yêu: Giang Vũ, làm ơn đừng chìm trong hồi tưởng một mình.
11.

Yêu: Xin hỏi, lần đầu hôn nhau là ở đâu, lúc đó bầu không khí như thế nào? Cảm giác ra sao?
Liêu Giang Vũ: Lần đầu hôn nhau là ở trên đỉnh núi.

Lúc đó đã khuya, tôi cũng không biết tại sao lại có xúc động ôm em ấy vào lòng, sau đó là cái kia.

Cảm giác, cảm giác…
Yêu: Cảm giác thế nào?
Liêu Giang Vũ: Chưa từng dễ chịu hơn.
Địch Tử Hi: Khi đó em càng thêm hoảng sợ.

Ngoại trừ căng thẳng và kinh ngạc, không có cảm giác gì.

(cười) Sau đó nhớ lại cũng rất mơ hồ, nhưng mà trong lòng vô cùng hạnh phúc.
Yêu: Đúng là một đứa trẻ thuần khiết.
12.

Yêu: Xin hỏi hai người có sở thích và trò giải trí gì?
Địch Tử Hi: Em rất đơn giản, không đọc sách thì cũng luyện thư pháp, chỉ có hai cái này thôi.

Có khi thì lên mạng xem tin tức.
Liêu Giang Vũ: Tôi còn đơn giản hơn em ấy, lúc rảnh rỗi sẽ ở trong sân luyện công phu, thỉnh thoảng sẽ đi bơi.

Yêu: Không có sở thích chung sao?
Liêu Giang Vũ: Sẽ cùng xem kênh tài liệu.
Yêu: Thế giới động vật?
Liêu Giang Vũ: Là kênh tài liệu, không phải thế giới động vật.

(giận)
Yêu: Đây chẳng phải mượn lời của Tiểu Ny sao.
13.

Yêu: Xin hỏi, vào cuộc sống trong chùa thế nào?
Địch Tử Hi: Đó là khoảng thời gian yên bình nhất của em, với lại em thấy một năm tới đó có một lần là quá ít, nhưng mà bình thường tới nhiều thì quấy rầy không tiện lắm.

Cho nên, em đặc biệt hy vọng có thể đến vào mùa xuân.

Bây giờ em luyện thư pháp là do sư thúc của anh ấy dặn, sư huynh, sư đệ với sư phụ của anh ấy đối xử với em rất tốt.

Lúc ở trong chùa em còn học được rất nhiều món chay.
Liêu Giang Vũ: Tôi cũng thích trở về đó.

Nơi đó là nhà của tôi, mỗi ngày đều sẽ cùng sư phụ còn có các sư đệ bàn quyền cước, đàm luận y học với sư thúc, tuy rằng tôi không thích lễ Phật tụng kinh, nhưng mà nghe âm thanh đó, trong lòng sẽ rất bình thản.

Có đôi khi thậm chí còn không muốn đi.
Yêu: Cậu không đi thì Tử Hi biết làm sao?
Liêu Giang Vũ: Không có khả năng ở lại trong chùa.

Nếu tôi luyến tiếc thì trước đây đã không xuống núi.

Sư phụ đã từng nói, hồng trần của tôi chưa qua, không thích hợp đi tu.
Yêu: Đúng là một sư phụ sáng suốt.
14.

Yêu: Xin hỏi, bây giờ hai người còn người nhà nào không, có liên lạc không, bọn họ có thái độ gì với chuyện của hai người?
Địch Tử Hi: Người nhà của em chỉ còn lại chị hai, lần đầu chị ấy gặp Giang Vũ ca liền chúc tụi em hạnh phúc.
Liêu Giang Vũ: Tôi là cô nhi, chưa đầy tháng đã được sư phụ nhặt về chùa nuôi.

Người ở trong chùa chính là người nhà của tôi.

Tôi cho rằng khi mang Tử Hi về đó bản thân đã giấu rất tốt, nhưng trước khi đi, sư phụ nói, nếu không thoát khỏi hồng trần thì hãy nắm chắc hạnh phúc của mình.

Ông ấy đã sớm nhìn ra.
Yêu: Đúng là sư phụ sư thúc thông suốt, bộ thứ hai tôi nhất định phải để hai cụ lên sàn mới được! (nắm tay)
15.

Yêu: Xin hỏi, đối phương nói gì mà khiến bản thân chịu thua?
Địch Tử Hi: Lúc em miễn cưỡng bản thân, anh ấy sẽ nói lo nhất là em.

Mặc kệ em còn dự định làm gì, chỉ cần nghe câu này em sẽ bỏ hết.

Giang Vũ ca vào lúc đó rất dịu dàng.
Yêu: (cười trộm)
Liêu Giang Vũ: Má, làm ơn cười đứng đắn chút đi!
Yêu: Nói nhiều quá! Trả lời đi.
Liêu Giang Vũ: Lúc em ấy cười với tôi, tôi sẽ chịu thua.
Yêu: Dễ dàng bị phục tùng vậy sao?
Liêu Giang Vũ không phản bác được, căm tức.
16.

Yêu: Xin hỏi, lúc hai người ở bên nhau, lúc nào thì tim đập mạnh?
Liêu Giang Vũ: Lúc em ấy tựa vào vai nói nhớ tôi.
Địch Tử Hi: Nhìn Giang Vũ ca làm việc với còn có lúc luyện công.

Trên đời này hình như không có ai mị lực hơn anh ấy.
17.

Yêu: Xin hỏi, nếu như nghĩ đối phương thay lòng, hai người sẽ làm gì? Có thể tha thứ cho đối phương thay lòng đổi dạ không?
Liêu Giang Vũ: Tôi sẽ điều tra trước, sau đó tìm em ấy hỏi rõ.

Nếu em ấy thật sự muốn rời xa tôi, tôi cũng không ngăn cản.

Về phần có tha thứ không, thì càng không cần nói đến, người đã mất, tha thứ hay không cũng có xài được mẹ đâu.
Địch Tử Hi: Em sẽ đợi tới ngày anh ấy nói chia tay, cũng sẽ tôn trọng lựa chọn của hắn, tha thứ là điều không thể, bởi vì em căn bản không có hận anh ấy.

Anh ấy cho em nhiều lắm rồi, em chỉ có thể trở về cuộc sống một mình tiếp tục yêu anh ấy.
Yêu: Tử Hi! (ôm lấy)
Liêu Giang Vũ: Mẹ nó, buông tay ra coi, thân thể của Tử Hi yếu đuối, cô muốn siết chết Tử Hi?
Yêu bị Liêu Giang Vũ giật lại Tử Hi.
Liêu Giang Vũ: Em đừng suy nghĩ bậy bạ, anh sẽ không thay lòng, yêu em còn không hết nữa là.

Địch Tử Hi: Ừ, sau này em không nghĩ nữa.

Đừng nóng.

(cười)
Liêu Giang Vũ: Đã nói bao nhiêu lần rồi, nụ cười này không được để người ngoài nhìn thấy!
Địch Tử Hi: Yêu đâu có sao, em đâu phải loại hình chị ấy thích.
Yêu: Sao tui không biết tui thích gì luôn vậy?
Địch Tử Hi: Chỉ cần không phải kiểu như Giang Vũ ca là được.
Yêu: Cứ yên tâm, hòa thượng thúi như hắn cũng chỉ có mình em coi trọng.
18.

Yêu: Xin hỏi, hai người có nói dối với đối phương không? Có giỏi nói dối không? Giữa hai người có chuyện gì giấu diếm nhau không?
Liêu Giang Vũ: Tử Hi nói dối là sẽ đỏ mặt, nói năng lắp bắp, một đứa ba tuổi cũng nhìn ra.

Cô hỏi em ấy có thể nói dối không á? Em ấy có thể giấu tôi chuyện gì?

Yêu: Tử Hi, sao ngốc thế?
Địch Tử Hi: Em cũng không biết.

Đối mặt với Giang Vũ ca liền ngốc.

Nhưng mà anh ấy cũng đâu có giỏi gì, lúc nói dối thì không dám nhìn em.
Yêu: Vậy em làm gì?
Địch Tử Hi: Em sẽ nói với anh ấy không cần phiền phức như thế, chỉ cần anh ấy bình an vô sự, em sẽ không ngại anh ấy giấu diếm em chuyện gì.

(cười)
Yêu: Giang Vũ hạnh phúc thật nha.

Nếu đổi thành Tư Đồ và Lâm Diêu, hừ…
19.

Xin hỏi, làm chuyện gì với đối phương thì thấy hạnh phúc nhất?
Địch Tử Hi: Ở cùng anh ấy làm gì em cũng hạnh phúc, đặc biệt là chúng em cùng nhau…
Yêu: Cùng nhau cái gì?
Địch Tử Hi: Cùng nhau đi mua thức ăn.
Xì! Thì ra là mua thức ăn, chán phèo.
Liêu Giang Vũ: Lúc hạnh phúc nhất là ở cùng em ấy vào buổi tối.
Yêu: Buổi tối? Nói cụ thể đi.
Liêu Giang Vũ: Má, cô nói nhảm nhiều quá vậy! Coi chừng tôi cắt đứt kinh mạch của cô! Câu kế tiếp!
Tại sao cuối cùng cũng uy hiếp tôi chứ!
20.

Yêu: Xin hỏi, hai người có từng cãi nhau chưa? Cãi về chuyện gì? Sau đó làm sao làm hòa?
Địch Tử Hi: Đương nhiên là có.

Nguyên nhân cãi nhau hầu hết đều là vì em không nghe lời, anh ấy bảo em tạm nghỉ học một năm, em không đồng ý, anh ấy bảo em lái xe đến trường, em không đồng ý, anh ấy bảo công khai quan hệ, em không đồng ý.
Yêu: Sao lại không chịu công khai quan hệ?
Địch Tử Hi: Bởi vì anh ấy là luật sư.

Đừng thấy ảnh như vậy, trong giới luật sư ảnh nổi tiếng lắm, em không muốn anh ấy bị nói xấu.

Kết quả là cãi vả.
Yêu: Sau đó hắn làm thế nào dỗ em?
Địch Tử Hi: Nói ra chắc chị không tin, hầu hết đều là em dỗ anh ấy (cười) Thật ra tính cách của anh ấy rất quật cường, giận một cái là không cúi đầu trước, cho nên mười lần có sáu lần là em dỗ.
Yêu: Giang Vũ, cậu quá đáng ghê.
Liêu Giang Vũ: Chờ tôi nói lý do xong cô sẽ không thấy vậy nữa.

Tôi bảo em ấy nghỉ học một năm là vì cơ thể em ấy cần ít nhất một năm tịnh dưỡng, tôi bảo em ấy lái xe đến trường là vì xe buýt phải chen chúc, em ấy đi xe buýt còn gặp d3 xồm nữa! Tôi bảo em ấy công khai quan hệ là vì từ lúc em ấy quen tôi thì càng ngày càng đẹp, trong trường có nhiều người để ý, cô nghĩ coi tôi có lo không?
Yêu: Ai da, nghe xong cũng thấy Giang Vũ nói cũng không phải không có lý.

Tử Hi thử tiếp thu đi.

Địch Tử Hi: Dù sao em cũng là nam, không cần anh ấy bảo vệ mọi lúc mọi nơi.
Liêu Giang Vũ: Đó thấy chưa, lại bướng nữa rồi, đậu má.
Địch Tử Hi: Chờ em tốt nghiệp đại học thì chuyện gì cũng nghe anh hết, đừng nóng, buổi tối em làm tôm cay và bánh phô mai cho anh ăn.

Có được không?
Liêu Giang Vũ: Buổi chiều đi mua đồ ăn, một mình em đi mua sao cầm nổi.
Địch Tử Hi: Được, chiều nay em cũng không đọc sách, đi với anh.
Yêu: Giang Vũ, lúc cậu ôm Tử Hi hình như còn dùng sức hơn tôi nữa.
Bị trừng rồi…
21.

Yêu: Xin hỏi, hai người có nhiều bạn không? Có biết quan hệ của hai người không?
Liêu Giang Vũ: Bạn của tôi cô biết hết mà, bọn họ đương nhiên biết quan hệ của chúng tôi.
Địch Tử Hi: Bạn bè của em cũng không nhiều, chỉ có mấy bạn học trong trường.

Bọn họ chỉ biết em có một người yêu đồng tính, ban đầu đều lo lắng cho em, sau đó thấy em càng ngày càng tốt, cũng không nói gì nữa.

Nhưng thật ra lại nói muốn gặp Giang Vũ ca, kêu em giấu anh ấy kỹ quá, không cho bọn họ nhìn thấy.

(cười)
22.

Yêu: Xin hỏi, đối phương làm gì khiến hai người nghĩ “không còn thương mình”?
Địch Tử Hi: Chính là lần kia, lần đó làm được phân nửa anh ấy đã bỏ chạy.
Yêu: Tôi khinh bỉ cậu!
Liêu Giang Vũ: Biến! Là ai viết cho tôi chạy? Cô có biết tôi chạy rồi thiếu chút nữa bị nghẹn chết không, Tử Hi khỏa thân để tôi ôm, kết quả tôi chạy, còn chuyện gì uất ức hơn? Má! Nghĩ lại là bực mình, thật muốn chưởng cho cô một phát!
Yêu: Sao cậu chẳng có kiên nhẫn gì hết vậy.

Nhìn Tư Đồ người ta đi, viết hơn trăm chương mới cho hắn ăn Tiểu Diêu, người ta không hề có nửa câu oán hận tôi nhá.
Liêu Giang Vũ: Hắn mà oán hận cm gì! Mẹ nó, số đàn ông hắn ngủ chung đếm không xuể, hắn là đồ quỷ háo sắc đánh không chết, hắn còn mong có thể hao tổn với Lâm Diêu thêm vài năm.

Hừ, làm ơn đừng so sánh tôi với tên cực phẩm bi3n thái đó.
Yêu: Lẽ nào tui đã viết thằng con lớn nhất thành biến thái? (lắc đầu) Rồi, tôi không so sánh nữa là được, luật sư Liêu làm ơn trả lời câu hỏi.
Liêu Giang Vũ: Tôi chưa từng có cảm giác này, em ấy vẫn luôn rất tốt với tôi.
23.

Yêu: Xin hỏi, hai người thấy đối phương giống hoa gì?
Địch Tử Hi: Chắc là thủy trúc, ngôn ngữ của nó chính là biểu thự sinh mệnh ngoan cường, quả cảm cứng cỏi, xông thẳng lên trời xanh.
Liêu Giang Vũ: Tôi không hiểu ngôn ngữ của loài hoa.

Nếu như có thể lấy ví dụ là hoa, chắc là cúc non.
24.

Yêu: Xin hỏi, đối phương biểu hiện cái gì sẽ làm hai người không biết làm sao?
Liêu Giang Vũ: Lúc em ấy tự giam mình trong phòng.
Địch Tử Hi: Anh ấy không nói tục một tiếng đồng hồ.
25.

Yêu: Xin hỏi, hai người có ước mơ chung không?
Địch Tử Hi: Có, chúng em đều hy vọng có một ngày có thể đi từ nam ra bắc, cả ngày anh ấy không làm việc, em cũng không phải học gì.
Liêu Giang Vũ: Ừ, tôi cũng mong đến lúc đó em ấy có thể chèo thuyền với tôi, uống rượu dưới ánh trăng.
Yêu: Hai người là người cổ đại? ==
26.

Yêu: Xin hỏi ai là công, ai là thụ? Tại sao quyết định như vậy? Có hài lòng với tình hình hiện tại không?
Liêu Giang Vũ: Tôi ở trên, trước đây chẳng phải cô do dự mãi mới quyết định à.

Tôi vẫn luôn bực mình, tại sao cô có thể suy nghĩ đến chuyện cho tôi ở dưới chứ, quyết định cô cho tôi làm tiểu công đúng là cứu một cái mạng cho mình.
Yêu: Có gì không tốt chứ, tôi chỉ nghĩ cậu mạnh mẽ như vậy cho cậu ở dưới rất có… Tôi không nói nữa, cậu, cậu bỏ tay xuống đi.

Tử Hi, em, em trả lời đi.

Địch Tử Hi: Em không muốn ở trên, trên thực tế, em thích cảm giác bị anh ấy…
Yêu: Cái gì? Sao không nói? Không nên bỏ qua như thế.
Liêu Giang Vũ: Làm ơn hỏi lẹ đi, phía sau chẳng phải còn rất nhiều câu không đứng đắn à.
Yêu: Ai nói?
Liêu Giang Vũ: Lâm Diêu và Diệp Từ đã sớm gọi điện bảo tôi và Tử Hi dự phòng rồi, nếu không Tử Hi có thể hào phóng trả lời như thế sao!
Yêu: Hai đứa phản bội!
27.

Yêu: Xin hỏi, H lần đầu ở đâu? Tình huống lúc đó thế nào?
Liêu Giang Vũ: Thấy chưa! Mới nói xong cổ đã mặt dày hỏi.
Yêu: Không cần cậu quan tâm.

Trả lời đi.
Liêu Giang Vũ: Lần đầu là ở nhà của tôi, hôm đó Tư Đồ và Lâm Diêu chưa nói gì đã tới, buổi tối ăn cơm ở nhà tôi.

Sau khi hai người họ về, tôi liền ôm Tử Hi về phòng ngủ.

Lúc đó Tử Hi rất xấu hổ, chúng tôi đổ mồ hôi đầy đầu, tôi rất sợ làm đau em ấy, kết quả còn làm em ấy khóc.
Địch Tử Hi: Không phải vì đau mà là cảm động, không phải chỉ dùng lời nói là biểu đạt đủ.

Huống hồ, anh khi đó còn dịu dàng săn sóc như thế.

(đỏ mặt)
Yêu: Tử Hi, Giang Vũ dịu dàng cỡ nào, săn sóc cỡ nào?
Địch Tử Hi: Sao, sao chuyện này chị cũng hỏi vậy…
Yêu: Bởi vì đằng sau chị có một hội chị em bạn dì đông vô số kể không chịu buông tha cho chị!
Địch Tử Hi: Anh ấy, anh ấy sợ làm em đau, màn dạo đầu tới gần một tiếng.

Săn sóc, đến nỗi, đến nỗi, lo em lần đầu chịu không nổi, dùng nội công đè d*c vọng xuống.

Tuy rằng, tuy rằng em rất vụng về, buổi tối đó vẫn cùng anh ấy làm đến sáng.
Yêu: Tử Hi, tuy rằng mặt em có hơi đỏ, nhưng mà chị muốn hỏi cái người bên cạnh, cậu đỏ mặt làm cái gì?
Liêu Giang Vũ: Má, cô lại vào lúc mấu chốt cắt ngang tôi!
Yêu: Cậu, cậu lại hồi tưởng nữa (tê liệt ngã xuống)
28.

Yêu: Xin hỏi, buổi sáng hôm sau câu nói đầu tiên là gì?
Địch Tử Hi: Anh ấy rất khẩn trương hỏi em “Thế nào, đau chỗ nào, khó chịu chỗ nào?”
Liêu Giang Vũ: Em ấy ngủ đến trưa mới dậy, không nói gì với tôi, chỉ hôn tôi.
Yêu: Tôi cũng không nhịn được bắt đầu tưởng tượng.
29.

Yêu: Xin hỏi, bây giờ mỗi đêm, mỗi cuối tuần XX bao nhiêu lần? Lý tưởng nhất là mấy lần?
Liêu Giang Vũ: Cơ thể em ấy không khỏe, tôi cố gắng khống chế mình.

Bây giờ trên cơ bản ba bốn ngày làm một lần, tối đa cũng chỉ hai tiếng.

Đợi em ấy hồi phục rồi, tôi sẽ trả lại toàn bộ những nhiệt tình tích góp bấy lâu.
Yêu: Vẫn rất mạnh mẽ ha.
Địch Tử Hi: Thật ra em không muốn anh ấy đè nén, cơ thể của em khỏe hơn trước đây nhiều rồi, cho dù mỗi đêm em cũng chịu được.
Yêu: Chồi, nói chính xác là, số lần hiện tại đối với Tử Hi là thiếu phải không?
Liêu Giang Vũ: Đừng kích động anh, có biết anh nhịn cực khổ cỡ nào không? Còn dám nói lời này, tối nay em không muốn ngủ phải không?
Địch Tử Hi: ……… Phải.
Yêu la hét.
Liêu Giang Vũ há hốc.
30.

Yêu: Xin hỏi, hai người có thấy mình am hiểu XX không? Còn đối phương thì sao?
Liêu Giang Vũ: Bà mẹ, đây là câu hỏi gì.

Trước đây tôi chưa từng chạm vào đàn ông, một chút kinh nghiệm cũng không có, làm với Tử Hi cũng không thể mặc sức mà làm, cô thử nói coi tôi có am hiểu không? Về phần Tử Hi, cũng đừng cho là em ấy am hiểu, thế này đủ câu hồn tôi rồi, em ấy lợi hại một chút thì tôi còn lý trí được à?
Địch Tử Hi: Anh ấy khiêm tốn thôi.

Mỗi lần làm, em đều có cảm giác nhất định sẽ chết trong lòng anh ấy, thoải mái đến mức đáng sợ.

Em vẫn lo mình không thể thỏa mãn anh ấy.
Yêu: Không cần lo, hắn bị em chinh phục hoàn toàn rồi.
31.

Yêu: Xin hỏi lúc XX, quần áo là tự cởi hay là người kia cởi cho?
Địch Tử Hi không nói gì, chỉ Liêu Giang Vũ.
Liêu Giang Vũ: Tôi, tôi phụ trách việc này.
Yêu: Hai người đó, xấu hổ như vậy thì tôi hỏi kiểu gì.
Liêu Giang Vũ: Vậy thì đừng hỏi mấy câu xấu hổ.
Yêu: Không làm được.
Liêu Giang Vũ: Đậu má!
32.

Yêu: Xin hỏi, hai người cho là chỗ mẫn cảm của mình với người kia là ở đâu?
Địch Tử Hi không nói gì, sờ vị trí tim của Liêu Giang Vũ, sau đó, mắt dừng ở trên mặt.
Yêu: Tử Hi, còn của em?
Địch Tử Hi chậm rãi chỉ hông mình, rồi chỉ miệng, cổ, lúc tay sắp sửa chạm vào điểm nhỏ trước ngực, Liêu Giang Vũ liền nắm tay giữ lại.
Liêu Giang Vũ: Cô cố tình làm em ấy khó xử phải không?
Yêu: Nhưng, nhưng, Tử Hi như vậy rất đáng yêu mà.
Liêu Giang Vũ: Cô cứ như thế thì chẳng có ai thèm lấy!
Tại sao ai cũng chọt nỗi đau của tui vậy!!
33.

Yêu: Khụ khụ, xin hỏi, hai người thích hôn chỗ nào của đối phương? Thích được hôn ở chỗ nào? Tử Hi, phải nói không được chỉ!
Địch Tử Hi: Em thích hôn, thích hôn…
Yêu: Nói lớn lên, không có nghe.
Địch Tử Hi: Thích hôn mặt và môi của anh ấy.
Yêu: Có gì đâu mà khó nói chớ, đậu má!
Liêu Giang Vũ: Cô nói cái gì?
Yêu: Thuận miệng ok, trừng tôi xong rồi chứ gì, cậu nói lúc nào cũng được, tôi nói có một lần bộ không được hả?
Liêu Giang Vũ: Không được! Kiếp sau cô cũng ở giá!
Yêu: (lật bàn) Hòa thượng thúi, muốn gì?!
Liêu Giang Vũ: Đậu má, có ngon qua đây, bộ tôi sợ bà tám như cô sao?!
Yêu: Hòa thượng thúi, không cần ra vẻ.

Bộ thứ hai tôi viết một người cướp Tử Hi với cậu, tôi lăn cậu cho chết luôn!
Địch Tử Hi: Giang Vũ ca, anh đừng như vậy, chuyện Yêu không ai lấy ai cũng biết, nhưng đánh người không đánh mặt, mắng người không nói ít, anh như vậy là không đúng rồi.
Yêu: Tử Hi rốt cuộc là theo phe ai? (khóc không ra nước mắt)
Dưới sự khuyên nhủ nhỏ nhẹ của Địch Tử Hi, Yêu rốt cuộc cũng từ bỏ ý định viết người thứ ba, hòa thượng cũng biểu thị sau này không nhắc đến sự thật không ai thèm lấy Yêu.
34.

Yêu: Hãy dùng một câu hình dung đối phương lúc XX.
Địch Tử Hi: Lửa cháy nhu tình.
Liêu Giang Vũ: Vô thức mê hoặc.
35.

Yêu: Lúc XX hy vọng đối phương nói cái gì? Thích nhìn biểu tình nào của đối phương nhất?
Địch Tử Hi: Em muốn anh ấy có thể nói lời động viên em, anh ấy chưa bao giờ đánh giá biểu hiện của em hết, em chỉ lo em làm không tốt.

Em thích nhìn, thích nhìn, biểu tình vừa đè em xuống của anh ấy.

Liêu Giang Vũ: Tôi muốn em ấy có thể nói cho tôi biết rốt cuộc là thoải mái hay khó chịu, lúc hỏi em ấy thì lại vùi vào lòng tôi không nói gì, hại tôi còn tưởng em ấy đau.

Tôi thích nhìn em ấy cười với tôi khi đang làm.
37.

Yêu: Xin hỏi, hai người lúc nửa đêm tỉnh lại, khi thấy đối phương thì có tâm trạng gì?
Địch Tử Hi: Đến tận bây giờ em vẫn còn chưa tin được, mình có anh ấy là người yêu, có đôi khi hưng phấn quá ngủ không được.
Liêu Giang Vũ: Vào lúc đó tôi thấy mình có một gia đình hoàn chỉnh.
Yêu: Đều để tôi ôm một cái đi ~
Địch Tử Hi rất mau mắn để tui ôm, Liêu Giang Vũ thì không được tự nhiên lắm (cười)
38.

Yêu: Xin hỏi, trong quá trình XX, chuyện tương đối đau khổ là chuyện gì?
Địch Tử Hi: Không có chuyện này.

(trả lời kiên định)

Liêu Giang Vũ: Chỉ có thể làm hai tiếng, căn bản không đủ.
39.

Yêu: Xin hỏi dưới tình huống nào, hai người sẽ từ chối đối phương cầu hoan?
Địch Tử Hi: Anh ấy vẫn luôn nhẫn nại, em chưa từng từ chối anh ấy.
Liêu Giang Vũ: Em ấy chưa từng chủ động.
Yêu: Tử Hi, như vậy không tốt nha, thỉnh thoảng cũng phải chủ động dụ dỗ hắn một lần chứ ~
Địch Tử Hi: Có lần em mới định làm, ảnh lại bỏ chạy mất dép.

Em biết anh ấy lo cho cơ thể em, vì không làm khó anh ấy nên em không chủ động.
Yêu: Giang Vũ, bộ cơ thể Tử Hi yếu dữ vậy hả?
Liêu Giang Vũ: Dù sao lần em ấy chủ động là lần không đủ thể chất để làm, nếu không thì tôi chạy làm gì?
Yêu: Tui làm khổ hòa thượng rồi.
40.

Yêu: Xin hỏi, nếu đối phương bỗng nhiên không hề đòi hỏi thân thể của hai người, sẽ làm thế nào?
Địch Tử Hi: Chủ động tấn công!
Liêu Giang Vũ: Tạm thời ngừng một thời gian, bỏ đói em ấy hai bữa là được.
Yêu: Giang Vũ, cái này là ai dạy cậu vậy?
Liêu Giang Vũ: Diệp Từ.
==
41.

Yêu: Xin hỏi hai người có hứng thú với SM không?
Liêu Giang Vũ: Không có hứng thú.

Tôi còn sợ làm đau em ấy, làm sao có thể nghĩ đến cái đó.
Địch Tử Hi: Em cũng không có.
42.

Yêu: Xin hỏi, đối với suy nghĩ “Nếu không chiếm được trái tim, ít nhất cũng phải có được thể xác”, hai người tán thành hay phản đối?
Địch Tử Hi: Em không muốn tổn thương chính mình.
Liêu Giang Vũ: Tôi vẫn luôn tôn trọng em ấy, cho dù em ấy không thích tôi, tôi cũng không có khả năng làm em ấy tổn thương.
Yêu: Ừ, đều là trẻ ngoan.

Qua đây qua đây, mẹ ruột cho kẹo ăn.
Liêu Giang Vũ: Phần của tôi cô cho Tử Hi đi.
43.

Yêu: Xin hỏi, nếu hai người phát hiện đối phương rất thân thiết với một người đồng giới, hai người sẽ làm thế nào?
Địch Tử Hi: Ừm, rất khó tưởng tượng bản thân sẽ làm gì, còn anh, Giang Vũ ca?
Liêu Giang Vũ: Đương nhiên là phải điều tra rõ ràng quan hệ của cả hai, nếu không sao thì bỏ qua, nếu có vấn đề…
Yêu: Thì sao?
Liêu Giang Vũ: Tìm Tử Hi nói chuyện, nói rõ nguyên nhân tôi cực kì không thích, tôi tin em ấy sẽ chọn tôi.
Địch Tử Hi: Em đương nhiên sẽ lấy anh làm trọng.
44.

Yêu: Xin hỏi, thường XX ở đâu? Muốn nếm thử H ở đâu?
Địch Tử Hi: Đều làm ở nhà, có mấy lần ở phòng làm việc của anh ấy, không có chỗ nào muốn nếm thử.
Liêu Giang Vũ: Trong nhà và phòng làm việc.Tôi hy vọng có cơ hội làm ở trường Tử Hi một lần.
Yêu: Không biết xấu hổ!
Liêu Giang Vũ: Đâu có bằng cô.
==
45.

Yêu: Xin hỏi, giả sử trong hai người gặp nguy hiểm, đồng thời có một người đàn ông xuất hiện nói, “Chỉ cần XX với tôi, tôi có thể cứu hắn”, hai người lựa chọn thế nào?
Liêu Giang Vũ: Cho dù là ai cũng vậy, ngoại trừ Tử Hi, tôi không lên nổi với bất kì người đàn ông nào.

Địch Tử Hi: Em không biết chọn thế nào.

Khi đó em sẽ trưng cầu ý kiến của mọi người, nếu ngay cả Tư Đồ bọn họ cũng không giúp được, em chắc sẽ… đồng ý.
Liêu Giang Vũ: Tử Hi!
Địch Tử Hi: Đừng nóng, em tin chắc anh có khả năng, chuyện đó sẽ không xảy ra, đúng không?
Yêu: Cái ôm thiệt thâm tình ~ Hòa thượng cũng rất cảm tính ha ~
46.

Yêu: Xin hỏi, nếu như đối phương bị c**ng bức, hai người sẽ làm thế nào?
Địch Tử Hi: Anh ấy có một thân công phu Thiếu Lâm chánh tông, ai có thể đè được anh ấy? Lỡ như thật sự xảy ra chuyện này em sẽ để anh ấy làm em tới chừng nào quên đi thì thôi.
Liêu Giang Vũ: Bắt người đó lại, lấy toàn bộ chiêu thức học ba mươi năm qua sử dụng trên người hắn.
Yêu: Cái này sẽ kinh khủng tới cỡ nào?
47.

Yêu: Xin hỏi, lần đầu tiên của hai người là vào năm nào? Khi đó có giống với người yêu hiện tại không? Ngoài người yêu ra có từng xảy ra quan hệ với ai không?
Địch Tử Hi: Anh ấy là lần đầu tiên của em.

Cơ thể em vốn không tốt, ở mặt kia cũng không ổn lắm, cho nên không quen bạn gái, vì thế đến tận bây giờ mới làm.
Liêu Giang Vũ: Lần đầu tiên của tôi là… Năm bao nhiêu thì quên rồi, cũng 21, 22 tuổi gì đó, đối phương là một cô gái rất xinh đẹp, người hâm mộ của tôi.

Tôi ngủ với không nhiều cô, xem như cũng có cỡ ba bốn người, sau đó thấy con gái thật phiền phức, cũng vì tôi rất bận rộn, cho nên không tìm nữa.

Trước khi xác nhận quan hệ với Tử Hi, tôi đã có hơn ba năm chưa ngủ với ai.
Yêu: Không hổ là hòa thượng, có thể nhịn được!
48.

Yêu: Xin hỏi, nếu bạn thân của hai người nói “Tôi rất cô đơn, cho nên chỉ có tối nay, làm ơn…” yêu cầu H, hai người có làm không?
Liêu Giang Vũ: Chạy!
Địch Tử Hi: Chạy!
==
49.

Yêu: Xin hỏi, hai người thường nói gì với người yêu, có nickname không?
Địch Tử Hi: Em thường nói với anh ấy, Giang Vũ ca, chỗ này của anh rất đẹp.
Yêu: Chỗ nào?
Địch Tử Hi: Chính là gáy của anh ấy, chỗ này.
Yêu: Oa, đúng là rất có cảm giác nha.
Địch Tử Hi: Đúng ha, nhìn ở đây thôi cũng rất hấp dẫn.
Liêu Giang Vũ: Tử Hi, em chờ Yêu về rồi sờ, sờ nữa, má, muốn anh mất mặt sao?
Yêu: Chẳng lẽ cậu có cảm giác, sư phá giới?
Liêu Giang Vũ: Yêu, một cú của Diệp Từ cô chưa thấy đau phải không? Qua đây ngồi yên cho tôi, còn em nữa Tử Hi, đây là bí mật của chúng ta, không thể nói với người ngoài.
Địch Tử Hi: Yêu là mẹ ruột mà.
Liêu Giang Vũ: Cổ cũng là thủ phạm chính của YY chúng ta, sau này phải cẩn thận biết chưa?
Địch Tử Hi: Biết rồi.

Hừ, biết luôn bản chất của chế (không dễ chơi chút nào)
50.

Yêu: Câu cuối cùng, vào giờ phút này, hai người muốn nói gì với đối phương?
Liêu Giang Vũ: Đêm nay anh sẽ kéo dài thời gian, em có chịu nổi không?
Yêu: Tử Hi, mặt đỏ bừng hết rồi, nói đi.
Liêu Giang Vũ: Yêu, đừng giục em ấy.

Tử Hi, đừng miễn cưỡng mình biết không?
Yêu: Tử Hi, đầu của em sắp đụng ngực luôn rồi, nói đi.
Liêu Giang Vũ: Giục cái mông! Da mặt em ấy mỏng, không thể nói ít một câu hả!
Yêu: Rồi rồi rồi, tôi không nói nữa.

Tử Hi, ít ra em cũng trả lời câu hỏi của chị đi chứ.
Địch Tử Hi: …..

Yêu, trời tối rồi, chị về sớm đi.
Yêu: Cám ơn quan tâm, trả lời câu hỏi đi… (Muốn đuổi tui đi hả?)
Liêu Giang Vũ: Tử Hi, anh đưa em về phòng.

Yêu, làm ơn đi thì đóng cửa giùm, cám ơn.
Yêu: Cái đám con này, có người yêu rồi thì mặc kệ mẹ ruột! Con với chả cái! (Lật bàn)
Địch Tử Hi ngoáy đầu lại nhìn: Yêu, cám ơn chị đã mang Giang Vũ ca đến cho em.
Khụ khụ, thật ra mấy đứa con của tui ai cũng dễ thương hết trơn á (mê trai)
50 câu hỏi đến đây là kết thúc, hội chị em bạn dì chắc cũng đã hiểu ít nhiều về mấy đứa con của tui rồi phải không? ^_^
Kết!.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.