Sau Khi Tham Gia Show Hẹn Hò Cùng Người Yêu Cũ, Tôi Hot

Chương 48



Trong ba cặp khách mời, chỉ có Nguyễn Tụng và Nhậm Khâm Minh sau khi bước vào thay đồ là không có động tĩnh gì.

Khương Kỳ Kỳ và khán giả khu bình luận chờ bên ngoài đều gấp không chịu được: “Anh Tụng, anh Khâm Minh, hai người vẫn ổn chứ?”

Trang phục nam đều rất dễ thay, đáng lý hai người phải thay xong lâu rồi, nhưng không hiểu sao mà mãi không thấy ra.

Nhậm Khâm Minh ở bên trong nghe cô hỏi vậy mới lên tiếng: “Tôi xong rồi, nhưng quần áo của anh Tụng có hơi phiền toái.”

[!!!!!]

[Xin hỏi có phải loại phiền toái có nhiều chỗ rách kia không ạ, háo sắc.jpg]

Khương Kỳ Kỳ cướp lời chuyên viên trang điểm, cực kỳ nhiệt tình hỏi: “Cần em vào giúp hai người không?”

Tình huống thoạt nhìn có chút vướng tay vướng chân, Nhậm Khâm Minh đồng ý: “Vậy cô vào đi, cái dây thắt lưng này bọn anh không biết phải đeo như thế nào nữa.”

Khương Kỳ Kỳ nghe vậy bước vào.

Sau đó khu bình luận nghe thấy tiếng hô cường điệu nhất trong phòng thay đồ từ lúc bắt đầu đến giờ: “Oa!!!!!”

Nguyễn Tụng trong nháy mắt bị cô nàng chọc cười: “Khoa trương quá rồi đấy, bộ quần áo này anh cảm thấy cũng không có gì đặc biệt lắm mà.”

“Đặc biệt!!!” Khương Kỳ Kỳ phấn khích không kiềm được, “Người khác mặc không đặc biệt, nhưng anh mặc thì siêu đặc biệt á!!!”

[?????]

[Tui quỳ rạp xuống lạy một cái, có thể cho tui liếc mắt nhìn cái không, chỉ liếc một tí tí thôi cũng được.]

[Đều là người một nhà, trên quần áo có cái gì mà hội viên VIP như chúng ta không thể nhìn chứ, đáng thương.jpg]

[Ban nãy lẽ ra nên xin Kỳ Kỳ mang giùm hai mắt Mị vào cùng với, tan nát cõi lòng.jpg x3]

[Tui, top 1 tốt nghiệp thạc sĩ ngành thiết kế thời trang, có 10 năm kinh nghiệm làm việc cho các thương hiệu thời trang nổi tiếng thế giới, chỗ nào không biết mặc thì cứ tìm tui, thật sự là có khả năng nên muốn giúp một tay, vì nhân dân phục vụ, tuyệt đối không phải vì thèm khát thân thể thầy Nguyễn, hai tay chắp trước ngực.jpg]

Những người khác chờ bên ngoài vốn cũng không thấy tò mò lắm, nhưng Khương Kỳ Kỳ cứ nói một câu lại “Wow” một tiếng, làm Tần Tư Gia có chút đứng ngồi không yên: “Có mặc được không? Có cần chị vào cùng xem cho không?”

[Ha ha ha ha ha, “Cần chị vào cùng xem cho không” kìa.]

[Câu hỏi mang tính chiến lược đấy, cười ẻ, thầy Nguyễn nhà chúng ta phóng khoáng như vậy, Tư Gia có thể nói thẳng là mình muốn xem nha, doge.jpg]

Sau đó mọi người đều chui ra sau rèm, ba người Tần Tư Gia, Trịnh Thanh, Lương Nghệ đồng loạt “Wow” một tiếng.

Khu bình luận đang muốn giục họ nhanh nhanh đi ra cho mình nhìn một cái…

Thì chuyên viên trang điểm đã trưng khuôn mặt thần bí lên, chắn trước màn hình, nói: “Được rồi, hôm nay phát trực tiếp đến đây thôi. Tiếp theo phòng phát sóng sẽ đóng lại một lúc, tạo hình đi thảm đỏ cuối cùng phải giữ bí mật, mọi người nếu cảm thấy hứng thú, có thể chờ hai tiếng nữa, theo dõi chương trình Đêm Hội Ánh Sao được phát sóng lúc 8 giờ tối nay ha, bye bye cả nhà!”

[?]

[??????? Này mà cũng được á hả?]

[Không cho bai! Bai cái gì mà bai! Tui thiếu chút lượng truy cập đấy sao? Không nha!!!]

[Chị gái nhỏ chuyên viên trang điểm ới, đừng tưởng trông chị xinh là bọn yêm sẽ không trách chị nhé, yêm cảnh cáo chị một lần cuối, nhanh mở lại phát sóng trực tiếp đi, đừng có ép yêm quỳ xuống van xin chị 155551.]

Đương nhiên phòng phát sóng cuối cùng vẫn đóng như cũ.

Đêm Hội Ánh Sao được tổ chức gần sân vận động lớn nhất thành phố A.

Bình thường hễ mà có concert cỡ lớn, hay là chương trình thi đấu cấp quốc gia thì đều sẽ được tổ chức tại dây.

Vị trí không tính là gần trong trung tâm thành phố, đường xá rộng rãi, lượng phương tiện qua lại ít, chính quyền còn đặc biệt xây một con đường dẫn thẳng đến địa điểm tổ chức.

Đêm nay, tất cả ngôi sao tham gia Đêm Hội Ánh Sao đều sẽ đi qua con đường này.

Nhân viên an ninh đã túc trực ở lối rẽ từ sớm để kiểm tra thư mời thảm đỏ, sắp xếp điều tiết xe cộ.

Mặc dù theo như khán giả thấy, trình tự đi thảm đỏ là xe của ai tới trước thì đi trước.

Nhưng thực tế ban tổ chức đã sớm xác định thời gian cùng trình tự xuất hiện của các nghệ sĩ tham gia thông qua tình huống và địa vị của họ trong giới.

Trong đó, còn phải quan tâm đến mối quan hệ của từng người, tách những người có quan hệ không tốt hay là đã chia tay, ly hôn ra.

Dù sao cũng không ai muốn giữa chừng lại xảy ra cãi vã náo loạn khó xem.

Trình tự tham gia một khi đã được quyết định thì thường rất ít khi có thay đổi hay điều chỉnh.

“Không ngờ Đêm Hội Ánh Sao không chỉ mời chúng ta, mà còn rất coi trọng nữa.” Trịnh Thanh cầm danh sách trong tay, có chút bất ngờ.

Khương Kỳ Kỳ từ lúc nhận được danh sách đã nghiêm túc đếm tới đếm lui: “Tổng cộng 17 người, Trương Kiều Ngữ là người thứ 15, Tạ Lĩnh Hy thứ 8, sáu người chúng ta thế mà xếp thứ chín, âu mai gót.”

Đây có lẽ chính là đỉnh cao trong cuộc đời cô.

Thảm đỏ chú trọng đến thứ tự, không giống với dạ hội lúc cuối cùng, người ra kết màn mới là điểm nhấn quan trọng nhất.

Bởi vì thời gian đi thảm đỏ có hạn, nếu xếp ở cuối cùng, rất có thể vì thời lượng trước đó quá dài mà cảnh của một hay hai người xếp cuối, lúc biên tập sẽ bị cắt bớt.

Cho nên khách mời quan trọng nhất thường được xếp ở tầm giữa.

Cũng chính là vị trí của Tạ Lĩnh Hy và bọn họ.

Tần Tư gia: “Hơn nữa chúng ta là thêm vào giữa chừng, nếu không phải có chúng ta chen ngang, có lẽ Trương Kiều Ngữ sẽ xếp ngay sau Tạ Lĩnh Hy.”

Từ nửa cuối năm ngoái đến hơn nửa đầu năm nay, có thể nói là một năm thống trị màn ảnh của Trương Kiều Ngữ, đóng bốn bộ phim thì có đến hai bộ được xếp vào hàng ăn khách dịp Tết.

Kiểu bùng nổ mạnh mẽ này, đáng lý muốn lấy một vị trí center là hoàn toàn không có vấn đề gì, ai biết ra cửa lại gặp ngay sáu Trình Giảo Kim là bọn họ, bị chiếm mất vị trí.

Đường vào thênh thang rộng rãi, nhưng là đường một chiều, mỗi lần chỉ có thể cho một xe đi vào, những minh tinh khác sẽ xếp hàng theo thứ tự ở bên ngoài.

Xe bọn họ cũng chuẩn bị chậm rãi nhập làn xe chạy, chờ kiểm tra thư mời tham dự.

Nhưng đúng lúc tài xế đang hạ cửa sổ xe xuống, định đối chiếu xem xe phía trước có phải xe của Tạ Lĩnh Hy như trong danh sách không, thì một chiếc xe thể thao màu đỏ tươi đột nhiên đạp chân ga, lao ầm ầm từ phía cuối hàng lên, ngang ngược tạt đầu xe họ, vượt lên trước.

Tài xế đạp mạnh chân phanh, mọi người trong xe đều theo quán tính mà đổ người về phía trước, trực tiếp áp lên hàng ghế trên.

Các xe trên đường không hẹn mà cùng hạ cửa số xuống xem là chuyện gì xảy ra.

Nhưng xe thể thao màu đỏ kia hoàn toàn không cảm thấy chuyện mình chen ngang có gì không ổn, chưa chờ bọn họ kịp phản ứng lại đã tiếp tục đi về phía chốt kiểm tra an ninh, lấy thư mời ra.

Trực tiếp cướp đường.

Khương Kỳ Kỳ chống tay lên lưng ghế của hàng trước, đầu hãy còn choáng váng: “Đó là xe của Tạ Lĩnh Hy ạ???”

Lương Nghệ: “Không phải, là xe Trương Kiều Ngữ.”

Tuy chiếc xe kia không phải xe mui trần, xuyên qua của sổ xe cũng không nhìn thấy người, nhưng trước kia lúc y tìm kiếm hình ảnh của Trương Kiều Ngữ trên mạng đã từng nhìn thấy nó.

Xe cá nhân paparazzi chụp được của cô ta cũng là chiếc này.

Khương Kỳ Kỳ bắt đầu tức giận: “Cô Ta không phải nên xếp hàng sau chúng ta sao? Sao lại vượt lên trước vậy!”

Cả đời cô, có lẽ cũng chỉ có lần này, nhờ phúc của Nguyễn Tụng và Nhậm Khâm Minh mới có cơ hội đi thảm đỏ vị trí center của Đêm Hội Ánh Sao.

Trịnh Thanh: “Có lẽ là trong lòng khó chịu vì chúng ta chiếm mất vị trí của cô ta.”

Dù sao đi thảm đỏ không phải đơn giản chỉ lướt qua rồi thôi, còn có ký tên, chụp ảnh, phỏng vấn.

Bọn họ thêm vào một hai người ở giữa thì không sao, đây một phát thêm tận sáu, độ thảo luận lại cao, không cần nghĩ cũng biết, phân đoạn phỏng vấn sẽ mất một lúc lâu.

Cho nên, thoạt nhìn thứ tự của Trương Kiều Ngữ chỉ lùi về sau một hạng, nhưng thời gian xuất hiện lại giảm đi rất nhiều so với vị trí center.

“Vậy cô ta cùng không thể không nói năng gì mà vượt luôn như thế chứ.” Lần này ngay cả Tần Tư Gia cũng thấy giận, “Nhỡ tài xế của chúng ta không phanh kịp thì sao? Quá nguy hiểm.”

Tình huống đột ngột phát sinh.

Nguyễn Tụng và Nhậm Khâm Minh ngồi trong xe, liếc nhau một cái đầy vi diệu, đều không lên tiếng.

Hôm trước đi ăn về, hai người họ đều hỏi dò Từ Lan về Trương Kiều Ngữ.

Từ Lan lại không nói lấy một câu, chỉ mãi đắm chìm trong niềm vui Nhậm Khâm Minh giành được vai diễn, giống như chuyện trước đây xảy ra giữa hai người họ hoàn toàn không tồn tại.

Đều nói chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền xa ngàn dặm.

Chuyện Trương Kiều Ngữ không nói lý, đạp ga vọt lên chen hàng rất nhanh đã bị tất cả mọi người trên đường biết được.

Dù sao đây cũng là đường một chiều, một khi qua cửa kiểm tra, thì không thể sắp xếp lại trình tự nữa.

Ngay cả xe Tạ Lĩnh Hy ở phía trước cũng phải hạ cửa kính xe thò đầu ra nhìn.

Nhưng chiếc xe thể thao màu đỏ kia vẫn không buồn nhúc nhích, ngang ngược chắn ở giữa, không quan tâm người khác nghĩ gì về mình.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, đã đến tám giờ tối.

Màn đêm đã hoàn toàn bao phủ, đèn đường và đèn rọi của Đêm Hội Ánh Sao được bật lên toàn bộ, nhuộm đỏ nửa bầu trời.

Khu bình luận “19 ngày bên nhau” này các fan hâm mộ, người qua đường đúng giờ ngồi xổm canh trong phòng phát sóng, MC chính đang đọc quy trình, hoạt động chính thức bắt đầu.

Nhóm đầu tiên xuất hiện trên thảm đỏ là mấy idol nổi bật trong show tuyển chọn tài năng, đang rất hot.

Kỹ năng hát nhảy của người nào cũng điêu luyện, lúc đi vào đều khiêm tốn cúi chào bắt chuyện với mọi người, đối với các câu hỏi của cánh phóng viên cũng lễ phép trả lời toàn bộ.

Tiếp theo là mấy diễn viên trẻ tham gia trong các bộ phim truyền hình nổi tiếng, tuổi chừng hai mươi, dựa vào kỹ năng diễn xuất chiếm được tình cảm của đông đảo người hâm mộ, được khán giả kỳ vọng, mong sau này sẽ có thêm nhiều tác phẩm ưu tú khác.

Trong lúc nhóm nghệ sĩ đầu tiên đi thảm đỏ, Khương Kỳ Kỳ, Tần Tư Gia bèn ở trong xe để chuyên viên trang điểm giúp mình bổ trang, chỉnh lại tạo hình.

Thảm đỏ của Lễ hội ảnh sao luôn là kiểu thảm đỏ mở hai bên.

Không chỉ có phóng viên ký giả bên truyền thông mà còn mời cả một số fan hâm mộ đến, cho nên bọn họ thậm chí không cần đặc biệt chú ý bên ngoài đang đến lượt người nào, chỉ cần nghe tiếng hò hét của fan là đủ biết rồi.

Ngôi sao đi thảm đỏ càng lúc càng nổi tiếng, bầu khi khí theo đó cũng theo đó mà nóng lên, xe của bọn họ cũng cách thảm đỏ ngày một gần.

Khương Kỳ Kỳ vẫn luôn căng thẳng nắm chặt tay Lương Nghệ, lòng bàn tay nóng muốn đổ mồ hôi.

Chờ đến lượt thứ tám, Tạ Lĩnh Hy từ trong xe bước xuống, tiếng hò hét ở hiện trường gần như muốn nổ tung, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với mấy lượt trước đó.

Bên trong xe, ngoại trừ Nhậm Khâm Minh, mấy người còn lại đều bị dọa cho hết hồn.

Trịnh Thanh: “Ông trời của tôi ơi.”

Cho dù biết Tạ Lĩnh Hy rất nổi tiếng, nhưng tác động trực quan như vậy đúng là lần đầu tiên.

Ngay lúc bọn họ nghĩ sự xuất hiện của Tạ Lĩnh Hy sẽ khiến thảm đỏ một đường nóng như lửa, thì tiếng rít gào của fan đột nhiên lắng xuống.

Lương Nghệ thiếu chút nữa không nhịn được hạ cửa sổ xe xuống, nhìn xem bên ngoài có chuyện gì.

Nhậm Khâm Minh: “Nhất định là tên này giơ tay ra hiệu cho mọi người im lặng.”

Thực sự là hoạt động của hắn và Tạ Lĩnh Hy có độ trùng hợp quá cao, không có việc gì cũng muốn đụng mặt nhau, thói quen này của Tạ Lĩnh Hy hắn cũng đã nằm lòng từ lâu.

Khương Kỳ Kỳ ở bên cạnh không nhịn nổi tò mò, lấy điện thoại mở phát sóng trực tiếp lên xem, vừa mở lên thì quả nhiên là vậy: “Oa, anh ấy mặc vest trắng đẹp trai quá ta.”

Trong màn hình, thanh niên bước từ trên xe xuống mặc một bộ vest trắng rộng rãi, trên mặt nở nụ cười tươi, chưa nói câu nào, chỉ giơ ngón trỏ đặt lên môi, ra hiệu giữa trật tự.

Hiện trường đang sôi trào lập tức như bị dính bùa tĩnh âm, fan hâm mộ đang ra sức quơ đèn và bảng cổ vũ đều yên tĩnh lại.

Tạ Lĩnh Hy thoạt nhìn có vẻ rất hài lòng với việc mọi người ngoan ngoãn nghe lời, nụ cười trên môi lại càng thêm tươi tắn, bình tĩnh nhấc chân, đi qua thảm đỏ dưới ánh đèn flash.

Thỉnh thoảng lại xoay người một cách tự nhiên, phối hợp để phóng viên chụp ảnh, tác phong nghiệp vụ vô cùng chuyên nghiệp, cho đến cuối cùng, đứng ở trước bức tường ký tên nhận lấy bút dạ cho MC chủ trì đưa cho.

Những người chờ phía sau có thể cảm nhận được rõ ràng, thời gian chụp ảnh và phòng vấn kéo dài hơn.

Trước đó có một bộ phim đạt thành tích tốt, hiện trường có không ít phóng viên quan tâm đến dự án phim tiếp theo của Tạ Lĩnh Hy.

Dưới ống kính phát sóng trực tiếp, Tạ Lĩnh Hy không chút e dè cầm micro mỉm cười nói: “Thực ra tôi rất muốn giành lấy vai nam chính trong bộ phim của đạo diễn Vương Giáng, nhưng sau đó nghe nói Khâm Minh cũng muốn nhân vật này, tôi nghĩ kỹ lại, quả thực là cậu ấy hợp vai hơn tôi, cho nên mấy hôm trước chúng tôi gặp được đạo diễn Vương bèn quyết định việc này luôn, mọi người đều đồng ý là để Khâm Minh diễn sẽ tốt hơn.”

Về phần Nhậm Khâm Minh có đoạt vai diễn từ trong tay Tạ Lĩnh Hy hay không, phàm là không phải lộ ra từ miệng Tạ Lĩnh Hy, để fan hâm mộ biết không phải hai người đã có thương có lượng thảo luận hòa bình với nhau từ trước thì chắc chắn sẽ nổ tung nồi.

Trước đó Khương Kỳ Kỳ còn lo lắng không yên: “Không ngờ anh ấy cũng không tệ, không cố ý thù dai gây sự.”

Phóng viên tiếp tục hỏi: “Cho nên anh cứ như vậy mà từ bỏ sao?”

Tạ Lĩnh Hy không chỉ một lần đùa giỡn đề cập đến vấn đề này trong lúc phỏng vấn.

Chỉ có khi nào y cảm thấy rất tốt, đặc biệt yêu thích nhân vật thì mới chủ động tranh, cho nên phiền các vị đạo diễn, biên kịch, nhà sản xuất phim, nếu có nhận được lời đề nghị của y thì xin nhớ quan tâm nhiều hơn.

Có tiền đề lớn như vậy tồn tại, tiếp đó chuyện y đóng phụ cho Nhậm Khâm Minh cũng dễ mở miệng hơn nhiều.

Tất cả giống như kịch bản đã được lên từ trước, Tạ Lĩnh Hy thuận theo đó cười cười, dẫn ra đề tài: “Đương nhiên là không rồi, con người tôi rất cố chấp, thích cái gì thì phải có được mới thấy vui. Cho nên tôi tìm đạo diễn Vương Giáng xin diễn một vai khác trong phim, cũng là một nhân vật mà tôi khá yêu thích.”

Trịnh Thanh không kìm được mắt chữ A mồm chữ O nhìn điện thoại của Khương Kỳ Kỳ nhận xét: “Hay lắm, cái miệng người này giỏi nói chuyện thật sự.”

Rõ ràng là y cướp vai thất bại, để giành được cơ hội hợp tác tiếp theo với Vương Giáng mới đồng ý đóng vai phụ, thế mà chỉ bằng dăm ba câu nói, y đã xây dựng thành kiểu tính cách yêu diễn như mạng.

Hỏi ra là do chứng ám ảnh cưỡng chế, hỏi ra là do yêu thích.

Lần này fan hâm mộ không chỉ không tức giận, còn khen ngợi tới tấp trên khu bình luận trôi.

[Cả nhà ới, tui có thể comment “Kết luận” lên khu bình luận công khai được không?]

[Yêu rồi yêu rồi, thiết lập tính cách giám đốc dịu dàng lại độc đoán của anh nhà sừng sững không đổ, thích cái thì thì nhất định phải đoạt lấy, OK.jpg]

[Đi được đến địa vị như bây giờ, còn nguyện ý nhường vai để bộ phim có được diễn viên phù hợp nhất, chủ động khom lưng đóng phụ cho đối phương, xin hỏi có được mấy người? Phóng tầm mắt nhìn khắp giới giải trí này chỉ có nhà mình thôi, hai tay chắp trước ngực.jpg]

[A… làm fan của anh Hy thật sự quá an tâm, xưa nay đều không cần lo lắng anh nhà bỏ bê sự nghiệp.]

[Tin tưởng vào ánh mắt của anh nhà, không cần biết anh nhà đóng cái gì, bọn yêm đều ủng hộ hết, mong chờ tác phẩm mới của đạo diễn Vương ra mắt! Cố lên.jpg x3, tung hoa.jpg x3]

Hỏi đáp qua mấy lượt, phóng viên truyền thông dường như vẫn chưa hỏi đủ, đang muốn hỏi thêm đôi câu nữa, Tạ Lĩnh Hy đã chủ động ký tên lên tường lưu niệm trước: “Thời gian cũng gần đến rồi, không thể làm trễ nải lịch trình phía sau nữa, sau này vẫn còn cơ hội phỏng vấn.”

Phóng viên lưu luyến không rời.

Tạ Lĩnh Hy thuận thế ném ra một quả bom: “Tôi vốn định chờ lượt sau Khâm Minh đi ra thì đi cùng cậu ta, nhưng có chút chuyện ngoài ý muốn, cho nên mọi người nhanh để tôi đi đi, để cậu ta còn ra nữa, tôi ở phía sau chờ.”

Nguyễn Tụng nghe vậy thái dương giật một cái.

Quả nhiên trên khu bình luận công khai có không ít fan cuồng của đối phương gặm CP tà giáo đang múa may ăn mừng.

Tần Tư Gia chỉ cảm thấy hả giận vô cùng, nhận xét Tạ Lĩnh Hy: “Người này cũng được đấy, có chuyện là dám nói.”

Bởi vì theo như lời Tạ Lĩnh Hy nói, rất dễ dàng dẫn dắt mọi người liên tưởng, vốn thứ tự đi thảm đỏ của bọn họ là cùng một nhóm.

Khán giả không biết chuyện quả thực cũng cho là như vậy.

Còn đang đoán xem “Chút chuyện ngoài ý muốn” trong miệng y, có phải là nói Nhậm Khâm Minh muốn đi cùng Nguyễn Tụng, cho nên mới không thể đi cùng với y.

Đông đảo fan hâm mộ của chương trình “19 ngày bên nhau” và Nhậm Khâm Minh có mặt ở hiện trường thậm chí đã giơ cao đèn cổ vũ.

Kết quả một giây sau, tiến vào tầm mắt họ lại là một chiếc xe thể thao màu đỏ.

Một nữ minh tinh đeo kính râm, đeo khăn lụa đỏ mở cửa sau xe bước xuống, dáng người đối phương đầy đặn đường còn nóng bỏng, chân đi guốc gót nhọn cao 10 phân vững vàng đạp trên mặt đất, lấy kính mắt xuống.

Tất cả mọi người chậm rãi đánh ra một dấu chấm hỏi: “?”

Trương Kiều Ngữ tiện tay đóng cửa xe lại, tàn đầy tự tin nhếch đôi môi đỏ mọng nhìn về phía đám đông: “Fan của tôi đã tới chưa?”

Đây là ngôi sao đầu tiên trong số rất nhiều ngôi sao đã có mặt tại hiện trường, chủ động hỏi fan hâm mộ của mình.

Không chờ bảng cổ vũ có liên quan đến “19 ngày bên nhau” được hạ xuống, trong đám đông đã truyền ra từng tiếng “Chị chị”, hiện trường một lần nữa sôi sục trở lại.

Fan của Trương Kiều Ngữ gần như ai cũng cầm giấy bút trong tay, dùng hết sức bình sinh chen về phía trước, muốn vọt qua hàng vào bảo vệ đưa bảng ký tên của mình lên.

Nhưng nữ minh tinh xinh đẹp rạng rỡ này không giống những người khác tạo dáng trước ống kính để phóng viên chụp ảnh, mà dọc theo thảm đỏ nhận lấy bảng xin chữ ký của từng fan hâm mộ một, thỏa mãn tâm nguyện của mọi người.

Sáu người bên trong xe cũng đọc được những bình luận ghen tỵ của khán giả.

[Đậu má, tui thấy chua quá nha, đây là thần tiên nhà nào vậy?]

[Hức hức hức, tôi hối hận quá, biết thế này hôm nay có liều mạng tôi cũng phải đến hiện trường xem trực tiếp.]

[Hâm mộ hâm mộ quá, chị gái này chiều fan dữ dội, bảo vệ đẩy fan của cổ, cổ còn nhắc nhở lại bảo vệ, biến thành quả chanh.jpg]

[Chị gái luôn tốt với fan hâm mộ như vậy đó!! Hy vọng mọi người đi ngang đừng bỏ lỡ chị gái Kiều Ngữ tốt nhất thế giới của chúng tôi, làm fan chị gái không thiệt đâu, quan tâm thì xem cuộc sống hàng ngày của đại mỹ nữ siêu A nha!!]

Từ góc độ định hướng dư luận tổng thể, không thể không bội phục thiết lập tính cách được người đại diện trước đây của Trương Kiều Ngữ xây dựng cho được duy trì rất tốt.

Nhưng mà lời phê bình tuy đến chậm thì vẫn sẽ có.

[Có sao nói vậy, cô ta không cảm thấy mình làm mất quá nhiều thời gian à… Phía sau còn có rất nhiều người đang chờ, cô ta lại ký tên cho từng người một là sao, dấu chấm hỏi.jpg]

[Đúng thế, hơn nữa người đi thảm đỏ lượt này sao lại là cô ta, ban nãy nghe Tạ Lĩnh Hy nói, tôi còn tưởng sẽ đến lượt Chó cỏ với thầy Nguyễn chớ.]

[Dựa theo cái tốc độ này mà tính, chờ lát nữa cô ta ký tên xong, phỏng vấn xong thì cũng hết thời gian đi thảm đỏ rồi, mọi người có tin không, lau mồ hôi.jpg]

Đúng như dự đoán, Trương Kiều Ngữ gần như dùng hết toàn bộ thời gian đi thảm đỏ còn lại.

MC chủ trì bên cạnh đã lên tiếng nhắc nhở, nhưng cô ta vẫn đứng ỳ trên sân khâu tiếp tục trả lời phỏng vấn.

Từ Lan ở nhà xem phát sóng trực tiếp Đêm Hội Ánh Sao, vẻ mặt vô cùng phức tạp.

Từ lúc thấy Nhậm Khâm Minh và Nguyễn Tụng không xuất hiện theo đúng thứ tự đã thông báo trước đó của ban tổ chức, thay vào đó lại là Trương Kiều Ngữ thì trong lòng cô đã hiểu.

Hơn nữa ban nãy ở trên sân khấu, Tạ Lĩnh Hy lại nói những lời kia.

Cô vẫn luôn giả ngu, xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp, cô vốn không hy vọng ân oán cá nhân của mình làm ảnh hưởng đến Nhậm Khâm Minh.

Từ Lan day day huyệt thái dương, do dự mãi, cuối cùng vẫn lấy điện thoại di động ra, mở phần tin nhắn Wechat với Nhậm Khâm Minh.

Đang lúc cân nhắc xem nên nói cái gì thì con trai đang ngủ say của cô đột nhiên từ phòng ngủ chạy ra, tay che trên trán ngoan ngoãn nhìn cô nói: “Mẹ ơi, hình như con sốt rồi…”

Từ Lan cuống lên, hoàn toàn không để ý thấy trong phát sóng trực tiếp, Nhậm Khâm Minh và Nguyễn Tụng đã kéo cửa xe, chuẩn bị đi thảm đỏ, không còn thời gian để xem tin nhắn.

Chỉ vội vàng nhập mấy chứ “Không nên xung đột trực tiếp” vào ô thoại rồi gửi đi, sau đó đứng dậy khỏi sô pha đi về phía con trai: “Nhanh nằm lên giường đi, mẹ lấy nhiệt kế đo cho con!”

Hiện trường thảm đỏ Đêm Hội Ánh Sao.

Fan hâm mộ chương trình “19 ngày bên nhau” trông trăng trông sao, ngóng mãi cuối cùng cũng chờ được MC chủ trì lúng ta lúng túng giục ba hồi bốn lượt, tiễn được Trương Kiều Ngữ đi.

Hiện trường một lần nữa bắt đầu rục rịch.

Có kinh nghiệm giơ đèn cổ vũ nhầm người ban nãy, mọi người không muốn chịu cảnh ngượng ngùng lúng túng ấy thêm nữa, nên đều kiềm chế tâm trạng kích động của mình, trước khi nhìn rõ người tới thì sẽ không tùy tiện giơ bảng đèn.

Mà 17 khách mời của đêm hội, chỉ có sáu người của chương trình “19 ngày bên nhau” là ngồi chung một chiếc xe.

Cho nên khi chiếc xe bảo mẫu quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, tất cả tiếng la hét của fan hâm mộ lập tức vọt đến cuống họng.

Chỉ chờ cửa xe mở ra.

Nhậm Khâm Minh giống như hai thanh niên khác trong nhóm, đều mặc vest nhung, cầm quyền trượng hồng ngọc từ trên xe bước xuống trước.

Bên trong áo vest kiểu tuxedo đuôi nhạn được cắt may tỉ mỉ là một chiếc sơ mi trắng gọn gàng, trên cổ đeo nơ đen.

Trước ngực cài một chiếc trâm cài hình vương miện, tay cầm trượng đeo găng đen, trước ánh đèn flash chớp nháy lia lịa cùng ánh mắt cuồng nhiệt của khán giả, sắc mặt vẫn thong dong như thường ngày.

Bình tĩnh tự nhiên quay đầu nhìn về phía sau.

Theo sau hắn xuất hiện, là một chiếc giày da bóng mũi nhọn, cùng một đôi chân dài được bao bọc trong quần tây màu đen.

Sau đó là thiết kế mới lạ trên phần eo, một dải băng kim tuyến được dùng như thắt lưng quấn ở trên.

Hết vòng này đến vòng khác giống như một sợi dây được quấn hoàn toàn thủ công, ôm lấy vòng eo dẻo dai, nhìn như lung tung tùy ý, nhưng thực ra trong rối loạn lại lộ ra cảm giác có trật tự rõ ràng.

Không chỉ có chiếc quần tây ôm sát lấy chân, mà kể cả từng nút áo sơ mi chưa cài phía trên cũng đồng thời quấn chặt, làm lộ rõ đường nét cơ thể tinh tế tuyệt đẹp.

Mà khác biệt ở chỗ, anh không chỉ không mặc áo vest nghiêm chỉnh lịch sự như những nghệ sĩ nam khác, mà áo sơ mi cũng không mặc theo kiểu bình thường.

Sơ mi trực tiếp mặc thay cho âu phục thành áo khoác luôn.

Viền áo phanh rộng, để lộ phần cổ áo giữa màu đen, trên ngực ngoài trâm cài vương miện cùng kiểu với Nhậm Khâm Minh thì còn có thêm vòng cổ kim loại dài ngắn không đồng đều, trên vành tai còn đeo một chiếc khuyên tai nhỏ phong cách Punk.

Cuối cùng lúc ngẩng đầu lên, mới để mọi người thấy được phần cằm cùng cặp kính gọng vàng trên sống mũi.

*Nếu có khó hiểu, mọi người hãy tha thứ cho bà già khối A này, tôi thật sự không hiểu tác giả tả quần áo của khỉ gì nữa.

Tất cả mọi người: “?????”

[Tui ngất, anh đẹp trai ơi, anh là ai dzợ???]

Sau đó Nhậm Khâm Minh quay người đưa tay đỡ lấy người phía sau, nhìn anh hơi khom lưng từ trong vùng tối của xe bảo mẫu bước ra.

[A a a a, ông trời của tôi ơi! Đây là thầy Nguyễn á!!!!!]

[Đẹp chết người là có thiệt nè!!!]

[Chết chết, Mị bị nổ chết rồi! Tại sao thầy Nguyễn mặc kín mít không hở tí nào, Mị lại còn thấy hưng phấn hơn cả hôm ảnh mặc đồ rách nhể!!]

[Tập trung tập trung ôn trọng điểm nào, so với mặc đồ rách hở chỗ này hở chỗ kia 1 tí thì mặc kiểu kín đáo cấm dục cao cấp hơn nhiều! Cả nhà học xong chưa!! Cuối kỳ kiểm tra phần này đó!!!]

Khu bình luận điên cuồng, fan cũng điên cuồng, trong miệng gào thét “A a a”.

Nguyễn Tụng bị tiếng hò hét của mọi người làm cho điếc cả tai, lúc nhận trượng Nhậm Khâm Minh đưa cho thì nhíu mày tỏ vẻ ghét bỏ.

Hiện trường lập tức im phăng phắc.

So với việc Tạ Lĩnh Hy đưa tay lên môi ra hiệu còn hiệu quả hơn.

Nhưng cũng chỉ được có một giây.

Ngay sau đó, sóng âm càng mãnh liệt hơn ập về phía họ, còn dữ dội hơn bất cứ lần nào trên thảm đỏ trước đó.

Cũng không biết là người nào bắt đầu.

Tóm lại tất cả mọi người đều hét lớn với thanh niên Nguyễn Tụng: “A a a, vợ ơi nhìn em ⸺⸺!!!”

____________________

Tác giả có mời muốn nói:

Chó cỏ:? Ai là vợ của mấy người, tự mấy người không có vợ à?

Tụng: Ông cụ ngồi tàu điện ngầm xem điện thoại.

– —

Áo vest tuxedo (Kiểu đuôi nhạn thì cái tà sau nó tách làm đôi, nhọn như đuôi chim nhạn nha, kiểu trượng anh Nhậm cầm chắc cũng kiểu này, mà gọi nó là gậy chống thì chính xác hơn.)

,

Vào giữa những năm 1970, Punk nổi lên rầm rộ như một phong trào vô chí,nh phủ ở Anh. Bản chất của phong trào (văn hóa punk) này là ủng hộ sự tự do, hòa bình, phản đối sự bất công trong xã hội, sự phân chia giai cấp giàu nghèo. Một số bộ phận người nghèo khổ như sinh viên, những người có thu nhập thấp. Họ gây sự chú ý bằng cách cắt xé quần áo cũ từ các cửa hàng từ thiện và mặc lên người. Từ đó tạo thành thời trang punk. Thời trang punk lúc bấy giờ mang ảnh hưởng và nhiệm vụ thay đổi những bất công mà thời đại mang đến. Trải qua bao năm tháng, phong cách thời trang punk có nhiều biến đổi. Lâu dần punk mất đi tính chính trị của mình và trở thành một xu hướng chính thống. Phong cách punk dần được nhiều người lựa chọn. Những người lựa chọn punk, không phải vì họ ủng hộ tính chính trị của chúng. Mà nguyên nhân chính là họ bị thu hút bởi nét độc đáo, sự nổi loạn của phong cách thời trang này.

Khuyên Tụng nhà mình đeo là kiểu khuyên tròn, có nhiều kiểu trang trí lắm.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.