Trà Cúc Dưa Leo
Trời nóng đến nỗi chuồn chuồn cũng chỉ dám bay sát bóng cây, như sợ nắng sẽ làm đau đôi cánh của chúng.
Trên trời không một gợn mây, không một ngọn gió, trên đầu có nắng như thiêu như đốt, muôn cây đứng đó bơ phờ, uể oải.
Cù Mộ từ trong quán nhỏ đi ra, trong tay cầm một chai Coca lạnh, vặn nắpnhấp một ngụm, bọt nước tan theo tiếng ve kêu, điều hòa trong phòng học bật hết cỡ, vào phòng học Cù Mộ mới cảm giác được sống lại.
“Lão đại, nghe nói lớp chúng ta có học sinh chuyển đến, cậu biết không?” Gaia thấy lão đại nhà mình trở về quay đầu nói.
Học sinh chuyển trường! !
Cù Mộ hừ lạnh, trong đầu hiện lên khuôn mặt rụt rè kia, đôi mắt lại rất to.
Nói đến đây, một người đàn ông trung niên bước vào lớp, theo sau là một cậu bé gầy gò ốm yếu.
“Các học sinh, yên lặng, hôm nay có một học sinh mới chuyển đến lớp chúng ta, cậu ấy không quen với nơi sinh hoạt, cho nên xin các bạn học hãy giúp đỡ học sinh mới nha.
“
Dứt lời Cốc Đức hướng nam sinh bên cạnh vẫy tay, ánh mắt cổ vũ nhìn về phía cậu.
Đôi tay nam sinh nhéo quai cặp sách đi lên bục, vẻ mặt bình tĩnh, “Mình tên là Đào Yêu.
“
! !
! !
Cốc Đức kinh ngạc, vậy là! ! xong rồi???
Ông cổ vũ nhìn về phía Đào Yêu, Đào Yêu nhăn nhăn mày, đông cứng mở miệng: “Mình 18 tuổi độc thân.
“
“! ! ” Các bạn học không nói gì, cứ như đây là một cuộc xem mắt.
“Phụt! ! ” Cù Mộ cười nhạo, thằng nhóc này thật đúng là là, làm người thích không nổi.
Cốc Đức sờ sờ cái mũi, “Bạn học mới của chúng ta thật hài hước, hahaha, bạn Đào Yêu ngồi ở hàng cuối cùng trước, sau khi có kết quả thi sẽ sắp xếp lại chỗ ngồi sau.
“
Đào Yêu gật gật đầu bước xuống bục, có thể dễ dàng thấy rằng chỉ có một bàn ở hàng cuối cùng.
Cù Mộ liền ngồi ở phía trước Đào Yêu, Đào Yêu thu dọn đồ đạc xong, ngẩng đầu lên thì thấy chiếc cổ trắng ngần và mái tóc được cắt tỉa gọn gàng của chàng trai trẻ, cậu mím môi chọc vào lưng chàng trai trẻ, thấy người ta ghé mắt mới chậm rì rì đem bàn tay đưa qua.
Trong lòng bàn tay duỗi ra một đống kẹo sữa, một viên bởi vì tay không vững mà rớt ra ngoài, Đào Yêu không nhúc nhích, chỉ là nhìn chằm chằm Cù Mộ.
“Đồ trẻ con ăn tôi không ăn.
” Cù Mộ cúi xuống nhặt lên ném trả, viên kẹo rơi chắc xuống bàn Đào Yêu trên bàn, Đào Yêu thu hồi tay, đem kẹo sữa bỏ lại vào túi.
Gaia ngơ ngác nhìn động tác của hai người, giật giật ống tay áo của Cù Mộ, “Lão đại, cậu biết nhóc con này sao?”
Cù Mộ híp mắt*, cánh tay đặt ở trên ghế, xoay xoay bút trong tay không chút để ý nói, “Không quen biết.
“
*Gốc là vuông góc con ngươi, rồi thắc mắc là vuông góc con người là sao dị trùi?-?
Đào Yêu không để ý đến cuộc đối thoại giữa hai người, chỉ cúi đầu kéo giấy gói kẹo, bóc kẹo ra, nhét vào miệng, ấn phẳng giấy gói kẹo rồi kẹp vào vở, sau đó bỏ vào nó trở lại vào cặp sách của mình, vị ngọt của sữa lan tỏa trong miệng, đôi mắt của Đào Yêu sáng lên, thật ngọt.
Một buổi trưa Đào Yêu không rời khỏi chỗ ngồi, bởi vì lớn lên giống con nít, mặt mềm như bông nhìn giống bánh bao, hai đôi mắt to tròn khiến các bạn nữ trong lớp xúm lại hết lớp này đến lớp khác sờ mặt vuốt tóc.
Đào Yêu có chút không hiểu, các tỷ tỷ phương bắc đều nhiệt tình như vậy sao?
Tiết tự học buổi tối Đào Yêu không thấy được Cù Mộ, thẳng đến khi tan học cũng không thấy người trở về.
Đào Yêu cẩn thận dọn xong cặp sách thì mang ra cửa, lúc ra còn có vài cô bé chào tạm biệt cậu, cậu mím môi và hơi đỏ mặt nói: “Tạm biệt.
“
Còn chưa ra cổng trường Đào Yêu liền nhìn thấy người đàn ông dáng người cao gầy đứng ở bên cạnh xe, người đàn ông cũng chú ý tới Đào Yêu, giơ tay vẫy vẫy, con mắt ông lóe lóe hơi hơi nhanh hơn nện bước.
Trà Cúc Dưa Leo
Lưu ý: Tui cảm thấy các chương của truyện này rất ngắn, ngắn vô cùng.
Rất thích hợp với một người lười như tui.
.