” Bối nhi , con mau tỉnh đi nào .Đừng quên hôm nay con sẽ cùng các bạn đi cắm trại chứ .”
Người phụ nữ với gương mặt phúc hậu nhẹ giọng gọi thiếu niên đang ngủ trên giường thức dậy.
Mễ Tiểu Bối thuận miệng vâng dạ một tiếng rồi ngồi dậy.
Người phụ nữ mỉm cười dặn dò con trai cưng của mình vài thứ rồi rời đi ngay .
Mễ Tiểu Bối vẫn còn chưa tỉnh ngủ,mơ mơ màng màng đi vệ sinh cá nhân .Hệ thống ác ma khoanh chân ngồi chờ xem bao giờ kí chủ nhà nó mới phát hiện ra điểm sai .
” Ơ.
.
.
” Mễ Tiểu Bối ngơ ngác nhìn bản thân trong gương.Có phải là cậu lùn đi rồi hay không? Lại nhìn xuống dưới chân.
Hiện giờ cậu phải đứng trên ghế cao mới có thể nhìn thấy gương soi.
.
.
_ Ting.
.
.
Cuối cùng cũng tỉnh._
Hệ thống số 13 trong giao diện một con cáo đưa chân vuốt ngược nhúm lông trên đỉnh đầu nhìn Mễ Tiểu Bối với ánh mắt coi thường.Nó máy móc giới thiệu.
_ Ta là hệ thống ác ma số 13.
Còn cậu , Mễ Tiểu Bối.Cậu là chủ nhân của ta.
Là đối tượng thực hiện nhiệm vụ mà hệ thống giao cho.Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cậu sẽ được trở về._.
Mễ Tiểu Bối ngơ ngác nhìn con cáo đang ra vẻ trước mặt mình.
” Vậy có phải hệ thống khiến Bối Bối lùn đi hay không???”
Hệ thống: cậu không thể chú ý trọng tâm một chút hả!!?
” Ừm.
.
.
Vậy bây giờ Bối Bối phải làm gì a? “
_ Hừm , bây giờ cậu mau thay đồ rồi đi xuống nhà ăn sáng đi!_ Hệ thống trề môi khinh bỉ .
” Bối Bối biết rồi!”
…
_ Sao không thay đồ đi????_
” Bối Bối…!không biết nên mặc gì nha.
Ở đây có nhiều đồ quá trời!”
_ Mặc đại đi!!!_ Hệ thống tức muốn xì khói.Nó là hệ thống ác ma siêu độc ác .Có phải bảo mẫu đâu!!
_ Hừ.
Hôm nay cậu có lịch đi cắm trại nhỉ? Vậy…cái áo đó với cái quần yếm kia đi .Đi giày thể thao này.
Đừng quên còn cái mũ kia nữa_
Hệ thống chán nản dùng chân chỉ chỉ trỏ trỏ.Mễ Tiểu Bối mỉm cười làm theo.
Hệ thống chỉ cái gì, cậu sẽ lấy cái đó .Vô cùng ngoan ngoãn.
” Hệ thống…!Bối Bối không biết buộc dây giày a!!”
_ Tôi có phải bảo mẫu của cậu đâu!!!_
” Nhưng mà Bối Bối thật sự không biết mà!!!
Mễ Tiểu Bối lăn lộn trên giường.Trước giờ mấy việc này có người làm hộ nên cậu có biết gì đâu mà làm.
Hệ thống thật tức chết.Đây cmn méo phải ngây thơ ngốc nghếch gì đâu ! Rõ ràng là kiếm cớ lười biếng.Nó thật muốn lôi đối tượng công lược qua cho hắn ta tự mà buộc dây giày cho Mễ Tiểu Bối.Nó mới không làm.
.
.
” Hì~ Cảm ơn hệ thống nhiều!”
Mễ Tiểu Bối vui vẻ chạy xuống phòng ăn .Trên bàn đã bày biện sẵn đồ ăn rồi.Còn nóng hổi toả mùi thơm khắp phòng.
” Hệ thống! Những thứ này Bổi Bối có thể ăn sao?”
_ Ừ .Ăn cho căng bụng đi! _
Hệ thống lập tức thông báo off.Nó chắc chắn sẽ tức điên nếu còn nói thêm câu nào với Mễ Tiểu Bối.
Mễ Tiểu Bối gãi gãi đầu nhìn hệ thống tức giận.Cậu cũng chẳng biết đã làm gì sai nữa.Mà kệ đi .Hệ thống nói cậu có thể ăn căng bụng luôn nha! Hệ thống thật tốt!
” Bối nhi .Mau ăn đi nào .Các bạn của con chắc cũng sắp đến rồi đấy .”
Mama đại nhân mỉm cười từ trong bếp bước ra .Bà xoa xoa đầu đứa con trai nhỏ của mình rồi ngồi vào ghế ăn phần của mình.Mễ Tiểu Bối cũng nhanh chóng ngồi lên ghế .Bụng của cậu thật sự muốn dán vào lưng tới nơi rồi.Đói quá đi mất!
Quả nhiên vừa ăn xong, bên ngoài liền có tiếng gõ cửa.Còn có giọng của trẻ con nữa.
” Bối nhi .Các bạn của con tới rồi kìa .Mau ra ngoài thôi .”
” Vâng~”
Mễ Tiểu Bối uống nốt ly sữa rồi chạy ra bên ngoài.Bên ngoài phòng khách đúng là ồn áo hơn rất nhiều.Có một bác quản gia nhà cậu và 4 anh vệ sĩ cao lớn.Ngồi trên ghế là bốn đứa trẻ bằng tuổi cậu.
Đều là con ông cháu cha cả .
4 đứa lần lượt là Nhạc Văn , một cậu trai có thể coi là mọt sách.Cậu ta rất thông minh , tính tình trầm ổn và nổi bật với thân hình cao gầy cùng với cặp kính cận dày.
Tiếp theo là Mĩ Hoa , một tiểu thư nhỏ đáng yêu và dễ gần.
Cô bé luôn thích búi tóc hai bên và mặc bộ quần yếm xanh nhạt .
Kế tiếp là Phong Hiên Ngư , cậu nhóc năng động và thẳng thắn .Nói trắng ra là miệng phát ngôn nhanh hơn tốc độ xử lý của não.
Cuối cùng là Mạc Khôi Vũ, cậu nhóc duy nhất thân thiết với nguyên chủ.
Ừm…!tất cả những thứ này là Mễ Tiểu Bối nhìn thấy ở bảng hệ thống..