Oan Có Đầu Trứng Có Chủ

Chương 28: 28: Là Một Loài Thực Vật



Thời Minh Chu nhìn chằm chằm dòng chữ này, nhất thời không biết có phải đối phương cố ý hay không.
Mỗi ngày Tân Lạc đều nhận được rất nhiều yêu cầu kết bạn, cảm thấy phiền quá nên liền tắt nhắc nhở của hệ thống.
Cậu mở giao diện thông báo, làm mới, không thấy ID của Chu Minh.
Im lặng chờ thêm vài giây, làm mới lần nữa, vẫn không nhìn thấy, cậu ngẩng đầu hỏi: “Anh thêm chưa?”
Thời Minh Chu nhìn cậu: “Số lượng bạn bè của cậu đầy rồi.”
Tân Lạc mù mờ: “…Hả?”
Cậu cúi đầu kiểm tra, phát hiện ra là thật.
Mấy ngày nay cậu chơi với người trong guild nhà mình khá là vui vẻ, chỉ cần tìm cậu thêm bạn, cậu đều sẽ đồng ý.
Tuy trước khi max level các guild lớn sẽ không quấy rầy cậu, nhưng bọn họ luôn có thể “tình cờ gặp” trên đường cậu đi đánh quái hoặc quét phó bản, sau đó sẽ thuận đường trò chuyện.

Cậu cảm thấy sau này có thể sẽ chơi cùng nhau, vì thế đều thêm bạn với vài cốt cán của mỗi guild.
Số còn lại chính là gần đây mở lớp, thi thoảng gặp mặt tán gẫu cũng sẽ thêm bạn.
Cậu rất nổi tiếng ở liên minh, khi đánh hạng cũng thường gặp được người đòi kết bạn, thể loại gì cũng có.
Thế nên cậu đã rất cẩn thận khắc chế với loại chuyện này, sẽ không thêm bạn bừa bãi, không ngờ thế mà đầy nhanh đến vậy, nếu không phải lần này thêm bạn với Chu Minh, cậu cũng sẽ chẳng phát hiện.
Cậu nói: “Game này của các anh chỉ có bấy nhiêu slot bạn bè thôi á?”
Thời Minh Chu hỏi: “Có phải cậu chưa làm nhiệm vụ mở rộng danh sách bạn bè không?”
Tân Lạc lờ mờ: “Còn có loại nhiệm vụ đấy?”
Tứ Thiên Dao bên cạnh nói: “Có.”
Hôm nay hắn ta đích thân đến đây.
Trải qua vài ngày quan sát, hắn ta có thể nhìn ra tính cách của người mới này rất tốt, hòa đồng với mọi người, không có dáng vẻ kiêu căng của cao thủ.

Mặc dù thường hay tự luyến, nhưng cũng rất dễ mến, không khiến người ta sinh ra ác cảm.
Có vài cốt cán của guild từng đến học ké, nghe nói cực kỳ hữu ích, giờ đây đều giơ hai tay tán thành việc mời người vào.
Hắn ta hỏi đến là chân thành: “Tôi đưa cậu đi nhé?”
Tân Lạc dò hỏi ý kiến em trai.
Tân Hải Dật vừa nhận được tin nhắn của Thời Minh Hào, biết đối phương đã thăng lên cấp 15 ở làng tân thủ, sắp đến bước chọn thành.
Thầy dẫn đường bỗng bị vướng bận đôi bề, nhóc không thể không quan tâm đến anh em của mình, nhưng hiện giờ anh nhóc chỉ là một tay mơ, có thể nói ngoại trừ trèo lầu, đánh quái và vài cái phó bản ra thì cái gì cũng không biết.
Trong game này, max level mới chỉ là khởi đầu, nhóc còn rất nhiều thứ chưa chỉ dạy cho anh mình.
Tân Lạc thấy nhóc im lìm, hiểu rõ: “Có việc?”
Tân Hải Dật nói thật: “Em có một đứa bạn hôm nay mới chơi “Nguyên Vũ”, đến cấp 15 rồi.”
Tân Lạc rất thoải mái: “Vậy mày đi đi, ở đây có nhiều người có thể dẫn anh đi thế mà.”
Tân Hải Dật thầm nghĩ cũng đúng, hơn nữa còn toàn là đại lão, nhóc nhìn về phía bọn họ, nhắc nhở: “Anh tôi chỉ mới học được vài phép thuật cơ bản thôi.”
Tứ Thiên Dao khẽ gật đầu: “Có chúng tôi.”
Tân Hải Dật yên lòng, xoay người vội vàng xuống lầu.
Chạy một mạch xuống dưới thành, cậu nhóc mới chợt nhớ ra anh mình có hơi mất nhân tính.
Trong chuyện bọn họ dứt khoát chọn dọn quái đánh phó bản thì việc làm cốt truyện quá tốn thời gian chỉ chiếm một nửa nguyên nhân, nửa còn lại chính là anh nhóc cái gì cũng tò mò, nếu dẫn cậu đi làm cốt truyện, có lẽ nhóc sẽ khá vô dụng.
Nhóc không khỏi nhìn thoáng lên trên kia, nghĩ mấy đại lão đấy có sóng to gió lớn gì mà chưa trải đâu, chỉ cần đừng gặp phải tình huống như của đại lão Nồi Gang thì hẳn là không sao đâu, bèn tiếp tục chạy đi.
Trên tường thành, sau khi Tân Hải Dật rời đi, đám bạn ở guild cũng thức thời không quấy rầy nữa.
Bọn họ đều có thể nhìn ra thái độ của các guild lớn gần đây, biết là họ muốn đào người.
Tuy rằng luyến tiếc đại lão, nhưng bọn họ đều hiểu được rằng guild nhà mình quá bình thường, huống hồ rất nhiều hoạt động của “Nguyên Vũ” đều có chế độ khó, sau này tất nhiên là đại lão sẽ tổ đội với những cao thủ kia.
Hôm nào cậu cũng kiên nhẫn dạy bọn họ trèo lầu như thế, họ không thể quá ích kỷ mà yêu cầu cậu ở lại.

Thế nên đã âm thầm nói với Tân Hải Dật rằng sẽ không gây áp lực cho cậu, chờ khi cậu max level, mọi chuyện đều sẽ nghe theo ý cậu, cũng bởi vậy mà khi nãy lúc rời đi, Tân Hải Dật không hề đề cập đến việc để họ giúp mình dẫn cậu đi.
Tiết học trèo lầu đã kết thúc, nhưng mọi người vẫn chưa giải tán hoàn toàn, vẫn còn một vài người đang cố gắng thực hành kết quả học tập, chung quanh cực kỳ hỗn loạn.
Tân Lạc đi xuống đầu tiên, khóe mắt nhìn thấy Chu Minh đang không nhanh không chậm đi theo, có chút muốn xóa một bạn bè để thêm người ta, nhưng cũng biết chẳng nói chẳng rằng lại xóa kết bạn với người ta thì không ổn, dò hỏi: “Đại lão rảnh sao, nếu không cùng đi nhé? Chờ tôi mở rộng danh sách bạn bè thì chúng ta có thể thêm bạn ngay.”
Tứ Thiên Dao và người của các guild khác thầm nghĩ chắc chắn Chu Minh sẽ không làm loại chuyện rỗi hơi này, anh có thể đồng ý việc chiêu mộ người cũng đã là kỳ tích rồi, tuyệt đối không…
Thời Minh Chu nói: “Ừ.”
Đám người Tứ Thiên Dao: “???”
Tân Lạc cũng rất ngạc nhiên.
Cậu âm thầm đánh giá Chu Minh, có chút muốn hỏi tại sao.
Nếu cậu vẫn còn ở trong trứng thì đã hỏi thẳng rồi, bởi vì bất luận là lúc nào, Chu Minh cũng sẽ rất nhẫn nại với cậu.
Nhưng suy cho cùng thì người cũng khác trứng, cậu do dự vài giây, cuối cùng vẫn nuốt xuống.
Thời Minh Chu nói: “Muốn hỏi gì? Tại sao lại đồng ý?”
Tân Lạc đoán: “Tối nay tâm trạng anh tốt sao?”
Thời Minh Chu nói: “Bình thường.”
Tân Lạc nói: “Vậy?”
Thời Minh Chu nói: “Đã đồng ý với Dã Lai Vãng rằng sẽ chiêu mộ cậu vào guild.”
Tân Lạc tò mò: “Anh muốn chiêu mộ tôi như nào?”
Thời Minh Chu nói: “Vẫn chưa nghĩ ra.”
Anh hỏi ngược lại: “Cậu thích hình thức chiêu mộ nào?”
Tân Lạc thầm nghĩ chuyện này còn cần phải hỏi sao, đương nhiên là anh phải đích thân dẫn em chơi game rồi!
Nhưng xét theo lần tiếp xúc ngắn ngủi trước kia, nếu cậu mà thật sự nói thế, e là Chu Minh sẽ quay đầu bỏ đi.
Thế là cậu học theo dáng vẻ của anh: “Tôi cũng chưa nghĩ ra.”
Tứ Thiên Dao cảm thấy không thể để bọn họ tiếp tục trò chuyện nữa.
Thứ nhất, tự dưng đêm nay Chu Minh lại dễ nói chuyện như thế, thứ hai, kết hợp với chuyện lần trước, cậu người mới này dường như rất có hứng thú với Chu Minh.
Hắn ta thật lòng muốn mời người vào guild, liền chêm vào một câu: “Trước kia cậu từng chơi thể loại MMO như này chưa?”
Tân Lạc nói: “Chỉ chơi vài ngày.”
Tứ Thiên Dao nói: “Kỹ thuật cậu tốt thế mà, sao luyện được vậy?”
Tân Lạc khiêm tốn nói: “Nói như nào đây, chắc là thiên phú ấy nhỉ.”
Tứ Thiên Dao cười như tắm gió xuân: “Nếu không từng cố ý luyện tập thì chắc là thế rồi.”
Tân Lạc không khỏi liếc nhìn hắn ta.
Khi ở trong trứng, số lần cậu tiếp xúc với Tứ Thiên Dao chỉ đếm trên đầu ngón tay, lúc ấy ấn tượng ban đầu là người này rất nhã nhặn, xem ra cảm giác của cậu không sai.
Cậu nhìn hoa văn màu trắng trên mi tâm đối phương, hỏi: “Anh là thuộc tính gì thế?”
Tứ Thiên Dao nói: “Hệ Quang.”
Tân Lạc chớp chớp mắt: “Lợi hại không?”
Tứ Thiên Dao nói: “Toàn học pháp thuật hệ chữa trị thôi, là thuộc tính hỗ trợ.”
Tân Lạc nói: “Vú em à?”
Tứ Thiên Dao nói: “Ừm, tôi là pháp sư có chỉ số trị liệu cao nhất toàn server.”
Người của các guild khác không nhịn được nữa.
Hội trưởng người ta đích thân đến đào người, đến cả thân phận đệ nhất vú em cũng khoe ra rồi, có DPS nào có thể cưỡng lại sự cám dỗ của một siêu buff cơ chứ?
Họ vội vã gửi tin nhắn đi.
Tân Lạc dẫn bọn họ đến trận truyền tống ở ngã tư đường chính, không trực tiếp đi vào mà rẽ qua bãi đất trống bên cạnh, khoanh chân ngồi xuống, hào sảng vỗ vỗ mặt đất: “Đều ngồi cả đi, đừng khách sáo.”

Tập thể người lặng thinh, một trong số họ hỏi: “Cậu đây là?”
Tân Lạc nói: “Tôi nói nào max level sẽ cân nhắc đến việc nhảy máng mà, giờ thực hiện lời hứa nè.”
Một người khác nói: “Nói chuyện ở đây?”
Tân Lạc rất biết suy nghĩ cho người khác: “Nơi này tốt mà, bên cạnh chính là trận truyền tống, nói xong tôi sẽ đi mở slot bạn bè, mọi người thì ai về nhà nấy.”
Đám người nghe được lời này liền thấy có chút sốt ruột.
Bọn họ đều được căn dặn là phải cố gắng hết sức đào người về, hơn nữa họ vừa mới gửi tin nhắn, viện quân đang trên đường tới, phải kéo dài thời gian: “Đổi chỗ khác đi, nơi này nhiều người quá.”
Tân Lạc nói: “Chỉ vài câu thôi mà, tôi sẽ nói xong nhanh thôi.”
Tứ Thiên Dao biết đây là một người rất có chủ kiến, thuyết phục cũng vô ích, bèn toan ngồi xuống, lúc này lại nghe Chu Minh nói: “Cậu nói suy nghĩ của mình xong thì cũng phải cho người khác cơ hội mở miệng.

Có thể sẽ có guild đã thiết lập phúc lợi đặc biệt cho cậu, những chuyện đấy không tiện để những người xung quanh nghe.”
Tân Lạc nhủ bụng chuyện này thì dễ thôi, có thể tổ đội nói chuyện trên kênh đội ngũ, như vậy những người ở gần sẽ không thể nghe nữa rồi.
Nhưng cậu còn chưa mở miệng, Chu Minh đã nói tiếp: “Tôi biết gần đây có một quán trà, tầng hai rất yên tĩnh, thích hợp trò chuyện.”
Tân Lạc ngẩn ra.
Chẳng lẽ chính là ban công nhỏ trước đó cậu từng tới sao?
Cậu lập tức tò mò, đứng lên dè dặt nói: “Có lý, thế chúng ta đi thôi.”
Đoàn người bèn dời trận địa.
Khi bọn họ lên đến lầu hai, Ám Hỏa và mấy vị hội trưởng khác cũng đã đến.
Tân Lạc chẳng thèm chào hỏi bọn họ, qua quýt ngó xung quanh, quả nhiên nhìn thấy một ban công nhỏ, liền đi đến nhìn xuống dưới.
Hai NPC AI cố định sẽ đi qua tuyến đường này mỗi ngày cũng đúng lúc đi ngang qua, tán dóc với nhau như thường lệ.
“Sắp sang năm mới rồi, nghe bảo sẽ tổ chức lễ mừng đấy.”
“Đúng đấy, hoạt động mừng lễ của mỗi tòa thành đều khác nhau, tôi còn đang suy nghĩ nên đi đâu đây này.”
“Nhất định sẽ vô cùng náo nhiệt…”
Tân Lạc nhìn bọn họ đi xa, nghe ra một trong số họ chính là người khi đó xông lên cảm ơn cậu, lúc trước cậu còn nghĩ nở rồi sẽ đi cắn người, không ngờ lại là NPC.
“Đang nhìn gì?”
Tân Lạc hoàn hồn, thấy Chu Minh cũng đã đi đến ban công tự bao giờ, bình tĩnh nói: “Chưa từng tới đây, muốn nhìn chung quanh.”
Chu Minh “Ừ” một tiếng: “Đủ người rồi.”
Tân Lạc bèn trở lại phòng, phát hiện ngoại trừ Tứ Thiên Dao thì đám người kia đã được thay.
Ám Hỏa và một người trong đó đang tặng nhau ánh mắt phán xét, tuy chú bé đần kia chẳng thạo chuyện này cho mấy, nhưng khi bỗng nhìn thấy một màn này, Tân Lạc vẫn có chút kinh ngạc.
Cậu theo bản năng dịch về phía Chu Minh, đến khi nhìn qua mới nhớ mình không phải trứng nữa rồi, chạy đi tìm Chu Minh hóng hớt chuyện của anh em người ta thì không thích hợp lắm, bèn thôi.
Thời Minh Chu nhìn thấy động tác nhỏ của cậu, hờ hững nói: “Lại muốn hỏi gì?”
Tân Lạc nhịn rồi nhịn, rồi không nhịn nổi nữa: “Có thể hỏi bất cứ điều gì sao?”
Thời Minh Chu lặng thinh, nhớ lúc trên hẻm núi ở rừng rậm Sri, khi quả trứng nào đó muốn nghe chuyện trồng hành lá thì cũng là dùng cái ngữ điệu này.
Tân Lạc thấy anh im lặng, thầm nghĩ quả nhiên không thể tùy tiện càn rỡ, đi đến ngồi xuống sàn nhà, nhìn thấy hiện lên một lời mời tổ đội.
Vài giây sau cậu mới phản ứng lại, nhanh chóng ấn đồng ý, vào trong đội ngũ của Chu Minh.
Giọng nói của Chu Minh vang lên trên kênh đội ngũ, vẫn bình tĩnh như cũ: “Hỏi trong đây.”
Tân Lạc rất vui vẻ, ho khan một tiếng rồi nói: “Chỉ là…!Ám Hỏa với vị hội trưởng kia có mâu thuẫn?”
Chu Minh nói: “Guild của họ đều ở thành Ca Mạc, vì hội trưởng của Ám Hỏa có việc ở thế giới thực nên gần một tháng nay ít online, điểm số của hai guild rất sát sao, bên kia đã sắp vượt lên.”
Tân Lạc vỡ lẽ: “Là thế à, cảm ơn đại lão đã giải đáp khúc mắc.”
Thời Minh Chu im lặng vài giây: “Ừ, nói chính sự đi.”
Trong lúc hai người trò chuyện riêng, vòng người đều đã ngồi xuống, Ám Hỏa cũng không lời qua tiếng lại với đối phương nữa, chờ đợi người mới mở miệng.

Tân Lạc bèn chuyển lại kênh, thẳng thắn bộc bạch tình huống của mình.
Hiện giờ cậu vẫn rất mơ hồ về trò chơi này, không dám chắc sau này liệu có thể nghiêm túc chơi hay không, cũng vẫn chưa xác định sẽ gia nhập guild nào.
“Mặc dù tôi vẫn chưa nghĩ xong, nhưng tôi không thích cứ mập mờ dắt người, khiến mọi người tốn công phí sức xoay quanh tôi, cuối cùng lại phát hiện là lãng phí thời gian, như thế là không được,” Cậu nói, “Thế nên tôi nói trước luôn, sau này tôi có hai lựa chọn: Một, không nhảy máng, làm một người chơi bình thường, cứ chơi chill chill giải trí thôi.

Hai, tôi sẽ chơi nghiêm túc, vào một guild lớn hùng mạnh, trước mắt có ba guild tôi đang muốn vào.”
Cậu chỉ về phía Chu Minh: “Thành Thương U, guild Nam Lai Nam Vãng.”
Vào guild này chủ yếu là vì Chu Minh, vào đấy thì sẽ tiện xây dựng mối quan hệ tốt với Chu Minh, nhưng nếu anh không thường chơi với người trong guild thì cậu cũng chẳng cần gia nhập.
Cậu nói: “Thứ hai, thành Tây Tát, guild Chung thứ tám.”
Tứ Thiên Dao này tính tình tốt, EQ cũng cao, bọn họ chơi chung sẽ cực kỳ hòa hợp, hơn nữa gần đây cậu đã gặp vài cốt cán của bọn họ, tính cách cũng đều không tệ.
Thật ra tính cách hào sảng của Nồi Gang cũng rất hợp ý cậu, thế nhưng cậu vừa mới vào game là đã hố cả guild người ta, mối quan hệ này phải về sau mới có cơ hội hàn gắn.
Ám Hỏa ngô nghê cũng rất tốt, chỉ là giống như Chu Minh nói, Ám Hỏa là hội phó, hội trưởng không online nhiều lắm.

Đến nay cậu vẫn chưa từng tiếp xúc với đối phương, không rõ cụ thể nhân phẩm của người ta, cũng bỏ qua.
Cả căn phòng chìm vào yên tĩnh, người của các guild còn lại căng thẳng nhìn cậu đăm đăm, chờ danh sách cuối cùng.
Tân Lạc nói: “Thứ ba, thành Mạn Lan, guild Huỳnh Hoặc thủ Tâm*.”
(*Huỳnh Hoặc thủ Tâm: Huỳnh hoặc là sao Hỏa, Tâm tức chòm sao Tâm, được cấu thành từ 3 ngôi sao, cổ nhân cho rằng ngôi sao sáng nhất trong đó đại diện cho đế vương, hai ngôi sao còn lại đại diện cho thái tử và con thứ.Sự xuất hiện của “Huỳnh Hoặc thủ Tâm” (sao Hỏa dừng lại ở gần chòm sao Tâm) sẽ ngăn cản ánh sáng của ngôi sao sáng nhất, nói một cách khác là làm lu mờ ánh sáng của vì sao tượng trưng cho Thiên tử.

Hiện tượng thiên văn này điềm xấu ám ảnh nhiều vương triều trong lịch sử Trung Quốc, nhẹ thì Hoàng đế mất ngôi, nghiêm trọng thì nhà vua băng hà (Nguồn: Soha).)
Mọi người đồng loạt bất ngờ.
Huỳnh Hoặc thủ Tâm, guild top 7, hội trưởng Điên Không, hội phó Nghe Trăng Sáng Hát Ca.
Đặc điểm lớn nhất của guild này chính là không có nhiều người đánh phó bản làm phụ tuyến, đa số đều xếp top đầu trong đấu trường.
Ám Hỏa nói: “Nhưng bọn họ cũng có phái người đến đào cậu đâu.”
Tân Lạc nói: “Tôi có thể tự tiến cử.”
Đây là con đường cậu sẽ chọn nếu sau này nhỡ có cảm thấy làm phụ tuyến và đống hoạt động thượng vàng hạ cám không thú vị.
Cậu đã đánh xếp hạng biết bao nhiêu năm rồi, giết hết đám người này đến đám người khác, đấu trường quá phù hợp với cậu.
Nếu đã như thế thì nhất định phải chơi cùng với những cao thủ có chung chí hướng chứ.
Cậu nói: “Tình huống cơ bản là như thế, tôi không cân nhắc tới các guild khác, cảm ơn vì đã cất nhắc, không cần phải lãng phí thời gian vào tôi.”
Ám Hỏa sốt ruột: “Guild bọn tôi cũng có rất nhiều người thích đánh đấu trường, cậu vẫn chưa tìm hiểu kỹ mà, thế này là quá cẩu thả.”
Độ Lượng của Guild Tuyết Vực cũng vội vàng nói: “Đúng đấy, guild bọn tôi top 1 toàn server, người chơi PVE và PVP đều rất nhiều, hội trưởng cực kỳ xem trọng cậu, chỉ là tối nay anh ấy tình cờ có chuyện nên không online được, bằng không chắc chắn anh ấy cũng sẽ đích thân đến.”
Hội trưởng Hạ Lộ Dịch mới nãy lời ra tiếng vào với Ám Hỏa nói: “Cậu nói xong phần cậu, giờ nghe tôi nói đôi câu đi, cậu lo rằng sẽ lãng phí thời gian của bọn tôi, nhưng tôi lại không cho là thế, vì có thể mời được cậu về, cái giá này là chúng tôi tự nguyện.

Vì cơ chế trò chơi nên việc đổi thành trì là một chuyện cần phải cân nhắc cẩn thận, nếu cậu dựa vào ấn tượng sơ bộ mà nhảy qua đấy, lại phát hiện mình không thể êm ấm với guild nhà người ta, thế thì thiệt rồi.

Vậy nên trước khi cậu đưa ra quyết định cuối cùng, tôi hy vọng cậu có thể cho một cơ hội, tôi muốn cậu biết thêm về guild của chúng tôi.”
Tân Lạc gật gù: “Tôi sẽ tìm hiểu kỹ lưỡng lại, không cần cố ý giới thiệu cho tôi, cũng không cần phải vây quanh tôi.

Được rồi giải tán cả đi, tôi đi mở slot bạn bè.”
Ám Hỏa không định từ bỏ, muốn đi cùng, Độ Lượng cũng giơ tay.
Có điều vì bọn họ đều biết thân pháp của cậu đến tột cùng có bao nhiêu ưu tú nên mới xem trong đến thế.
Mấy hội trưởng còn lại một là chỉ thấy người ta trèo lầu, hai là cảm thấy mình thiếu sức cạnh tranh với các guild lớn khác, sau khi nghe xong ý nguyện của người ta, ngẫm nghĩ kỹ lại thì cũng đành thôi.
Tuy Hạ Lộ Dịch cũng chưa từng nhìn thấy Tân Lạc dắt NPC, nhưng gã không thể để guild của Ám Hỏa lại có thêm một cao thủ nữa, cũng liền đi theo.
Tân Lạc khuyên vài câu không có tác dụng, cũng để bọn họ tùy ý đi theo, suy cho cùng cậu cũng chỉ là một tay mơ, quả thật cần người đứng bên chỉ điểm.
Nhiệm vụ mở rộng danh sách bạn bè nằm ở thành trung tâm.
Ở đây có rất nhiều mảng mà người chơi sẽ sử dụng, chẳng hạn như hệ thống bái sư và kết hôn, cửa hàng sách phép thuật và chứng nhận tư cách phủ thủy vân vân.
NPC phụ trách danh sách bạn bè đang ngồi trên quảng trường của thành trung tâm, là một ông lão với mái tóc trắng xóa, nghe nói khi còn trẻ từng chu du bốn bể, bạn bè trải khắp đại lục.
Tứ Thiên Dao được cho vào phạm vi cân nhắc, tâm trạng rất tốt, ôn hòa giải thích: “Nhiệm vụ rất đơn giản, chính là muốn người chơi đi kết bạn với mười người.

Nhưng danh sách bạn bè của cậu đã đầy, chỉ cần nói chuyện với lão là có thể trực tiếp thông qua.”

Tân Lạc liền nghe lời tiến lên đối thoại, thấy ông lão vuốt bộ râu xõa đến ngực, từ tốn nói: “Người trẻ ra ngoài lang bạt, phải kết giao nhiều bạn bè hơn.”
Tân Lạc nói: “Tôi đã có rất nhiều bạn bè rồi.”
Ông lão âu yếm nhìn cậu: “Thế sao, mối quan hệ của các con có tốt không?”
Tân Lạc nói: “Tốt lắm.”
Ông lão vui mừng, chậm rãi vuốt râu: “Không tồi, không tồi.”
Tầm mắt Tân Lạc thuận theo tay lão lên lên xuống xuống, nghe thấy lão bảo: “Nhớ phải trân trọng đấy, đến đây nào nhóc con, đây là chúc phúc ta tặng cho con, cầm lấy đi.”
Chúc phúc là một món đồ len màu đỏ tinh xảo xinh xắn.
Tân Lạc vừa nhận lấy liền thấy nó hóa thành một trận pháp, nhập vào trong lòng bàn tay.
Cậu đoán rằng danh sách bạn bè đã được mở rộng, nhìn chằm chằm đối phương, duỗi tay, cũng vuốt cái râu này.
Cảm giác thực tế ảo rất chân thật, bộ râu này hình xoắn, vừa rối vừa đâm tay.
Cậu không nhịn được mà lấy ra một cây kéo, chân thành hỏi: “Có qua có lại, con cắt cho cụ nhé?”
Thời Minh Chu: “…”
Đoàn người Tứ Thiên Dao: “?”
Cậu xác định này là có qua có lại, chứ không phải là lấy oán báo ân chứ?
Ám Hỏa nhìn kỹ lại: “Cây kéo này của cậu nhìn quen quen nha, lấy đâu ra đấy?”
Tân Lạc nói: “Trong shop đó, có thể cắt tỉa cây xanh trong hoa viên guild, tôi đã thử rồi.”
Mọi người: “…”
Bọn họ nhớ hình như trên diễn đàn từng có một danh sách các vật phẩm vô dụng trong shop khiến người ta đầu đầy chấm hỏi, trong đó có cây kéo này.
Lúc ấy còn có người bảo rằng đầu ai có hố mới bỏ tiền mua cây kéo này, nó chỉ có thể cắt cành cây trong guild cho vui thôi, ngờ đâu đúng là có thật này!
Ám Hỏa kìm lòng không đặng mà hỏi: “Lúc cậu mua cái này đã suy nghĩ gì thế?”
Tân Lạc nói: “Ai biết đâu.”
Cho không mà, có ngu mới không dùng.
Cậu nói: “Dùng vật phẩm trong shop để cắt NPC, không có vấn đề chứ?”
Ám Hỏa thấy cậu nói xong liền túm râu của NPC định cắt, vội vàng nói: “Chờ đã, nhỡ cắt được thật thì sao, lão không đánh chết cậu chứ?”
Tân Lạc ngẩn ra, quay đầu lại kích động hỏi: “Thế chẳng phải tôi sẽ mở được Easter egg sao?”
Biểu cảm của đoàn người Ám Hỏa lập tức hết sức đặc sắc.
Lần cuối bọn họ nghe thấy từ “Easter egg” này, người của Câu lạc bộ sành ăn nằm la liệt trên con phố chính của thành Tác Hải, còn bị tòa soạn chụp lại, sẽ bị lưu lại ở thư viện, hành quyết công khai suốt phần đời còn lại.
Tân Lạc chờ một lúc rồi hỏi: “Sao?”
Thời Minh Chu nói: “Cắt thử xem.”
Tân Lạc nghe lời gật đầu, xoay người cắt râu.
Bọn Ám Hỏa đồng loạt lùi về sau một bước dài, chỉ sợ giây tiếp theo sẽ máu chảy thành sông.
Nhưng may thay ngoại hình cũng là thiết lập nhân vật của NPC, cây kéo này căn bản không có tác dụng, trực tiếp xuyên qua.
Bọn họ không hẹn mà cùng thở phào một hơi, vừa định trở về, lại thấy người nào đó lấy ra một con dao găm.
Mọi người: “?”
Cậu không thể buông tha cho bộ râu của người ta sao?
Tân Lạc cắt râu, phát hiện cũng vô dụng, lòng hiếu kỳ đã được giải đáp, tiếc nuối đứng lên.
Cậu nói: “Bộ râu này của cụ đâm tay như thế, con vốn muốn sửa sang lại cho cụ, xem ra cụ không có phúc phận này.”
Ông lão bắt được từ khóa, khẽ cười: “Bộ râu này của lão…!Quả thật đã lâu lắm rồi chưa sửa sang lại.”
Thời Minh Chu: “?”
Đoàn người Ám Hỏa: “!!”
Ám Hỏa cả kinh: “Đậu! Đây là mở phụ tuyến rồi sao?”
Tân Lạc cũng bị sốc: “Đậu!”
Cậu chỉ là tiện tay làm thử, ngờ đâu lại có Easter egg thật này!
Trước kia thất bại vài lần, cậu vốn còn nghĩ rằng game này không vui, chẳng ngờ lại bất ngờ đến thế.
Thời Minh Chu đang đứng bên cạnh, im lặng nhìn sang cậu.
Tân Lạc tức khắc hoàn hồn, theo bản năng bổ sung: “Là…!một loài thực vật.”.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.