Trong một căn phòng hơi cũ thể hiện ra sự hao mòn của thời gian.
Đồ đạc trong phòng ngoài cái tủ và bàn học thì chỉ còn cái giường mà trên đó có một thiếu niên đang nằm.
Khuôn mặt còn nét non nớt nhưng đầy thanh tú có thể coi là tiểu soái ca.
——
Chết rồi sao. Cũng tốt coi như chết cũng là cách giải thoát cuộc đời “Quân Thường Minh” ta.
Ừ…đây….. là thiên đàng hay hỏa ngục nhỉ. Giết người chắc đây hẳn là hỏa ngục rồi. Mà sao cảnh này nhìn quen quen ta.
Đây không phải căn phong trọ cũ của mình sao.
Sau này nơi này quy hoạch nên bị rỡ.hắn cũng chuyển đi nơi khác ở.
Tinh ~ Hệ Thống giúp kí chủ trọng sinh trở về năm 17 tuổi. (HOÀN THÀNH).
Tinh ~ Đang cập nhật Minh Thần Hệ Thống. Thời Gian một giờ.
Liên tục nghe hai tiếng thông báo trong đầu làm cho não của Thường Minh không theo kịp suy nghĩ.
…..lắp não đã….
lúc này mới cẩn thận quan sát sung quanh làm cho Thường Minh nổi lên cảm giác thân quen.
Cảm xúc ùa về……không ngờ ông trời lại cho Mình sống lại.
Nghĩ lại kiếp trước của mình Thường Minh tay bỗng nắm chặt lại.
Không ngờ đến lúc chết mình mới biết ai quan tâm thật lòng,ai dối lừa.(tại cu ngây thơ quá^^).
Tại sao mình chết thật đơn giản mà không thể ngờ.
Ngay trong ngày cưới của mình. Đủ hiểu chua sót thế nào khi cô dâu người mình thương yêu và tin tưởng nhất lại đi cấu kết với kẻ thù hại chết mình.
Ông trời đã cho ta làm lại từ đầu thì đời này ta xẽ sống hết mình tiêu dao không hối hận nữa.
—
Tinh ~ Minh Thần Hệ Thống cập nhận (hoàn thành).
Tinh ~ Kí Chủ có đồng ý mở giao điện Hệ Thống không.
Đồng…ý…Đồng ý ( Lắp não rồi mới nghĩ được^^).
Giọng của Thường Minh hơi kích động.
Nên biết chính cái Hệ Thống này đã giúp mình trọng sinh nha.
Sao không kích động cho được.
Tinh ~ Mở giao diện đưa kí chủ đến sảnh chờ.