Biến Thành O Tể Tể Rồi, Phải Làm Sao Đây?

Chương 48: C48: Tin Tức Bùng Nổ



Edit: Phộn

———————

Một đêm này, Lâm Hân ngủ rất say, không hề biết trong lúc cậu đang ngủ, toàn bộ tinh võng đang dấy lên sóng to gió lớn.

Đế quốc Huyền Vũ công bố video quân viễn chinh tiêu diệt tinh tặc.

Ám Tinh xa hoa, căn cứ tinh tặc khổng lồ, Nguyên soái của Đế quốc chiến đấu cơ giáp kịch liệt với thủ lĩnh của tinh tặc, Dao Quang Hào cường thế quyết chiến với Cự Kình Tinh.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 

Đoạn video tuy chỉ có mười phút ngắn ngủi nhưng cư dân mạng đều thấy nhiệt huyết sôi trào, hận không thể biến thành một thành viên trong đó, điều khiển cơ giáp diệt tinh tặc không còn một mống.

Tinh tặc lộng hành trong tinh tế đã đủ lâu rồi!

[Hai mươi năm trước, tằng tổ phụ của tôi đi tới Vương quốc Chu Tước thăm một người bạn, không may bị tinh tặc chặn đường cướp bóc, không chỉ mất tài sản, ngay cả người cũng mất tích, đến nay vẫn chưa tìm thấy!]

[Chị tôi và anh rể cùng đi du lịch tinh tế, trên đường đi bị tinh tặc bắt cóc, tất cả Omega đều bị bắt đi, trong đó có cả chị gái tôi, mà anh rể thì vĩnh viễn mất đi một chân! Không biết bây giờ chị ấy còn sống không? Chúng tôi rất nhớ chị ấy!]

[Năm trước, phi thuyền chở hàng của chúng tôi đi qua tinh vực Ám Hải thì bị mất liên lạc, không cần nghĩ cũng biết họ đã bị tinh tặc cướp bóc rồi!]

[Tôi từng lén đi tới Ám Tinh với một người bạn giàu đó, chậc chậc, chỗ đó quả thực là thiên đường dành cho những tội phạm đào tẩu trong tinh tế!]

[Ám Tinh hợp tác quanh năm với đám buôn lậu trong tinh tế, ngay cả con người mà bọn chúng cũng đem ra bán đấu giá!]

[Đế quốc Huyền Vũ mãi đỉnh! Nguyên soái Lý Diệu mãi mận!]

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 

[Quá đã! Haha ––– xem đám tinh tặc chạy đông chạy tây bỏ trốn kìa, như chó nhà có tang, tội nghiệp ghiaa!]

……

Cư dân mạng sôi nổi bình luận, bất kể là Weibo, trên video hay là các diễn đàn lớn, tất cả đều bàn tán sôi nổi.

Đến tám giờ tối, Bộ Ngoại giao của Đế quốc Huyền Vũ đăng một vài bức ảnh lên Weibo chính thức.

[Thương nhân buôn lậu quốc tế: Hoàng Vân Kỳ – Tử vong]

[Thủ lĩnh tinh tặc: Cung Việt – Tử vong]

[Nhị đương gia tinh tặc: Từ Hải – Tù binh]

Ngoại trừ ba thủ lĩnh lớn này ra, còn có hơn mười thủ lĩnh nhỏ, dưới mỗi tấm ảnh đều liệt kê một loạt tội ác, nhất là tên buôn lậu và thủ lĩnh tinh tặc, gọi là súc sinh còn thấy sỉ nhục chúng!

Mọi người nhìn thấy bức ảnh, đưa ra bình luận không dám tin.

[Chúa ơi! Đây không phải là quản lý Hoàng của công ty chúng tôi sao? Anh ta…anh ta là tên buôn lậu xuyên tinh tế sao?!]

[Có nhầm lẫn gì không? Hoàng tiên sinh là một người rất tốt, anh ấy đi làm từ thiện và tài trợ rất nhiều cho những hành tinh nghèo.]

[Nhìn tên thủ lĩnh giống chó ghê, bảo sao điên tới thế!]

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 

[Mấy thằng này đều đáng chết! Bọn nó không xứng làm người!]

[Dưới danh nghĩa của Hoàng Vân Kỳ có rất nhiều công ty đa quốc gia, thì ra là để che mắt cho hành vi buôn lậu của hắn sao?!]

[Chẹp chẹp, biết người biết mặt không biết lòng, có khi những người quyền quý hay qua lại với hắn cũng dính dáng tới buôn lậu cũng nên, hoặc là có một giao dịch bí ẩn nào đó giữa bọn họ?]

[Vãi shit?! Hoàng tiên sinh có liên quan đến vụ bắt cóc bán một Omega nam?!]

[Omega nam nào xui dữ, không những bị bắt cóc mà còn bị đem đến Ám Tinh bán đấu giá?]

[Omega nam còn sống trong tinh tế chỉ còn có khoảng hai mươi người, đa phần đều đã lớn tuổi, bị mang đi đấu giá, chỉ có thể là Omega nam vừa mới phân hóa của Cộng hòa Thanh Long cách đây không lâu!]

[Thiệt hong zậy?! Có ai quen nam Omega đó không? Xác nhận cái đi!]

[Giả bộ giơ tay, tôi chính là bạn học của cậu ấy, hai tháng nay tôi không liên lạc được với cậu ấy…]

—————-

Cộng hòa Thanh Long ––– Lam Tinh.

Trong phòng khách nhỏ hẹp, mẹ Lâm bụm miệng, tròng mắt rưng rưng nhìn màn hình ảo trên không trung, trên màn hình, ảnh chụp của Hoàng tiên sinh chiếm hết một phần hai.

Ba Lâm mặt mũi âm u hút thuốc, nhíu mày.

Một lúc lâu sau, ba Lâm ấn tàn thuốc lá vào gạt tàn, oán hận nói: “Nếu như biết hắn ta là buôn lậu thì bằng mọi giá tôi cũng sẽ không để Tiểu Hân gả cho hắn!”

Mẹ Lâm nghẹn ngào: “Bây giờ phải làm sao đây? Tiểu Hân có xảy ra chuyện gì không?”

Lúc trước Tiểu Hân bỏ nhà đi, Hoàng tiên sinh nói là đã tìm được người, muốn mang thằng bé trực tiếp đi tuần trăng mật luôn, bọn họ tin là thật, ngay cả xác nhận cũng không thèm làm, để cho Hoàng tiên sinh mang người đi.

Ba Lâm đốt một điếu khác, khói thuốc mờ mịt, “Ít nhất…bốn triệu là tiền thật, cũng giải quyết vấn đề cấp bách của chúng ta.”

Mẹ Lâm hít thở chậm lại, kinh ngạc nhìn chồng, chần chừ nói: “Nhưng mà…đứa nhỏ bây giờ chưa biết sống chết ra sao nữa.”

Ba Lâm tức giận nói: “Không phải nó đã chặn số của chúng ta sao? Cánh không cứng mà cũng đòi bay đi một mình, bị bắt là đáng!”

Editor: Xin lỗi mn vì đã chen vào cơ mà loại cha mẹ xứng đáng bị ỉa chảy suốt đời, cha mẹ gì như cc, nói vậy mà coi được!

Mẹ Lâm không tán thành nói: “Ông xã, tốt xấu gì thì Tiểu Hân cũng là con của chúng ta.”

Ba Lâm bực bội vò tóc, tuyệt nhiên không thừa nhận lòng tham của chính mình đã hại con trai, nhíu mày, ông mắng: “Chuyện cũng đã xảy ra rồi, còn muốn tôi làm thế nào nữa?! Không phải bà cũng đồng ý à?! Nếu không có bốn triệu đó, chúng ta không chỉ tán gia bại sản, ngay cả công việc nhà cửa cũng không còn! Một Omega là đàn ông không lấy chồng sinh con thì còn làm được mẹ gì?! Tôi chỉ nhầm lẫn một xíu thôi, nó cũng chỉ chịu có tí khổ sở. Hiện tại không phải quân viễn chinh của Đế quốc Huyền Vũ đã cứu rất nhiều người rồi sao?! Chắc chắn nó đã an toàn rồi.”
1

Mẹ Lâm lau nước mắt, oán trách: “Sao nhà tôi lại xui xẻo thế này…?”

Một đứa trẻ tốt lại phân hóa thành Omega, tìm con rể thì dính phải kẻ buôn lậu, đứa nhỏ bỏ nhà đi thì bị mất tích, tới bây giờ vẫn chưa có tin tức.

“Tinh, tài khoản của quý khách có thêm hai triệu hai trăm ngàn tinh tệ.”

Mẹ Lâm kinh ngạc mở tài khoản ra xem.

“Có ai đó đã chuyển tiền cho em? Người ở đầu bên kia nhầm lẫn sao?” Bà kiểm tra thông tin, thấy đó là một tài khoản ẩn danh.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 

“Chẳng lẽ là…phí bịt miệng của bọn buôn lậu?” Mẹ Lâm lo lắng hỏi chồng.

Ba Lâm hút hai điếu thuốc, đôi mắt lóe ra sự tham lam.

“Kệ là ai chuyển, vào tài khoản là tiền của chúng ta!”

Mẹ Lâm bịt lại thiết bị nhận dạng, vừa mừng vừa sợ, số tiền lớn bất ngờ có được làm bà tạm thời quên đi nỗi đau mất con.

Hai vợ chồng đảo mắt rồi bỏ qua nỗi lo lắng vừa rồi, bắt đầu lên kế hoạch sử dụng số tiền này.

“Anh yêu, tháng này anh muốn có con không?” Mẹ Lâm vuốt ve bụng, lộ ra biểu tình thẹn thùng.

Ba Lâm ngồi cạnh, ôm vai bà,”Tối nay chúng ta sẽ…”

Hai người đang muốn thân thiết, đột nhiên thiết bị nhận dạng của mẹ Lâm reo lên, nhìn thấy số liên lạc, bà vội vàng rời khỏi lồng ngực chồng, hắng giọng rồi ấn nghe.

“Hàn phu nhân, người khỏe.”

“Tiểu Lê à, ta nghe nói con trai của cô mất tích?” Đối phương không nhanh không chậm hỏi.

“Cái này….” Sắc mặt mẹ Lâm trắng bệch, kinh hoảng nhìn chồng mình, ba Lâm xua tay với bà, bà miễn cưỡng cười nói, “Không có gì đâu ạ, thời gian trước tâm tình của Tiểu Hân không tốt, tôi để cho thằng bé đi ra ngoài giải sầu với bạn rồi.”

“Vậy sao?” Hàn phu nhân nói, “Đứa nhỏ Tiểu Hân có chút đáng tiếc, dù sao nó cũng được bồi dưỡng từ nhỏ ở trong học viện, hai người không thể coi nó là một Omega bình thường mà giáo dục, chờ nó trở về rồi dẫn nó đến nhà chính một chuyến.”

“A!…à vâng! Được được!” Mẹ Lâm liên tục đáp lại, trong mắt toát ra sầu lo.

Khi cúp máy, bà nắm lấy tay chồng, lo lắng hỏi: “Ông xã, bây giờ làm thế nào đây? Hàn phu nhân muốn gặp Tiểu Hân, nhưng bây giờ không ai biết Tiểu Hân đang ở đâu hết!”

Nhà chính!

Bọn họ còn có thể trở về nhà chính sao?

Ba Lâm cắn răng nói: “Tìm! Không cần biết tốn bao nhiêu tiền, nhất định phải tìm thấy nó!”

––––––––––––

Ánh nắng tươi sáng, chim hót hoa thơm.

Lâm Hân dậy sớm, đứng ở trong hoa viên, đón ánh nắng ban mai, dãn gân dãn cốt.

Quản gia tao nhã xách bình nước tưới cho mấy chậu hoa xinh đẹp.

Mặc dù khoa học kỹ thuật bây giờ rất phát triển, đã sớm có hệ thống tưới tự động, nhưng Bạch Húc vẫn thích tự mình tưới tay bón phân hơn.

Hoa cần được chăm sóc cẩn thận.

Lâm Hân đánh xong một bộ quyền, thần thanh khí sảng.

Bạch Húc buông bình nước xuống, nhìn về phía thiếu niên tràn đầy sức sống, cười hỏi: “Bộ quyền pháp này của phu nhân là do Nguyên soái dạy đúng không?”

“Vâng ạ.” Lâm Hân gật đầu. Huấn luyện viên không chỉ dạy kỹ năng chiến đấu mà còn dạy một ít quyền pháp, vừa tập thể dục vừa để phòng thân.

“Phu nhân học nó trong bao lâu?” Bạch Húc xắn tay áo sơ mi.

“Nửa tháng ạ.” Lâm Hân nói. Trên tàu Rafael không có cái gì để giải trí hết, mỗi ngày trải qua đều rất khô khan, Vinh Phỉ liên tục la hét chán quá nên huấn luyện viên bắt bọn cậu tập luyện, dạy bọn cậu bộ quyền pháp này.

Bạch Húc có chút kinh ngạc.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 

Nửa tháng đã học được Kinh Hồng Quyền.

Quả nhiên phu nhân có tư chất hơn người.

Ông trầm ngâm nói: “Tôi có một bộ quyền dành cho đôi chân, phu nhân có muốn học không?”

“Chân?” Lâm Hân chưa bao giờ nghe cái này, vẻ mặt hoang mang.

Bạch Húc mỉm cười, đột nhiên di hình đổi ảnh, trong nháy mắt đã xuất hiện sau lưng Lâm Hân, ngón tay đặt ở động mạch cổ của cậu.

Lâm Hân nín thở, cơ thể căng thẳng, sởn tóc gáy.

Bạch Húc chậm rãi buông tay, đè sát khí xuống.

“Nói đơn giản, đây là một loại võ cổ, tên là ––– khinh công.”

––––––––––––––––––

Editor: Cha mẹ của Tiểu Hân như loz thặc mọi người ạ, editor edit khúc đó kiểu:


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.