Biến Thành O Tể Tể Rồi, Phải Làm Sao Đây?

Chương 24: C24: Cậu Còn Nhỏ!



Edit: Quỳnh Anh

Beta: Phộn

*******

Tin tức tố phù hợp 100%?

Thiếu niên trở mình bò ra khỏi lồng ng.ực của nam nhân, lui về phía sau, lưng dính sát vào vách lều, ngồi nghiêm chỉnh.

“A. . . . . . Xin lỗi. . . . . .”

Dù ở trong bóng tối, Lâm Hân vẫn có thể cảm nhận rõ ràng ánh mắt sắc bén của nam nhân, lòng càng luống cuống.

Cậu cũng không biết tại sao bản thân lại nói xin lỗi, chỉ là thấy ngượng quá.

Đối với hầu hết Alpha và Omega, sự phù hợp của tin tức tố là một trong những điều kiện để lựa chọn bạn đời, nhất là những người có quyền thế, thân phận và địa vị thì càng thêm coi trọng.

Bởi vì mức độ phù hợp của tin tức tố càng cao, tình cảm vợ chồng Alpha và Omega càng hài hòa, nếu không sẽ sinh ra hiện tượng bài xích, tình cảm tan vỡ, vợ chồng bất hòa.

Tuy nhiên, không có chuyện gì là tuyệt đối.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 

Không phải cặp AO nào có độ phù hợp của tin tức tố cao, đều nguyện ý trở thành bạn đời của nhau.

Một nhà xã hội học của phái cấp tiến từng nói qua: ỷ lại độ phù hợp của tin tức tố, cũng chỉ là nô lệ của dụ.c vọng!

Các Alpha và Omega theo đuổi cảnh giới tinh thần, đều hướng tới phẩm chất của Alpha và Omega, cực khinh thường mức phù hợp của tin tức tố, họ cho rằng chỉ có tình cảm đã trải qua đắng cay ngọt bùi, đồng cam cộng khổ với nhau, mới có tư cách đi vào cung điện hôn nhân.

Thời gian Lâm Hân phân hoá ngắn, sử dụng tin tức tố chỉ giới hạn trong công kích và phòng ngự, các phương diện khác mặc dù không thuần thục, nhưng vẫn biết đối phương còn độc thân hay không.

Rất rõ ràng, đại thần còn độc thân, bởi vì tin tức tố của hắn cực kỳ tinh khiết, không chứa hương vị của Omega nào.

Là Nguyên soái tiếng tăm lừng lẫy của Đế quốc Huyền Vũ, nhất định có rất nhiều Omega muốn trở thành vợ của hắn, nhưng đến bây giờ hắn vẫn chưa đánh dấu Omega nào, có phải hắn là loại người theo đuổi cảnh giới tinh thần hay không?

Nếu vậy, sự tồn tại của mình là phiền phức của đại thần đúng không?

Lâm Hân ảm đạm.

Từ sau khi quen biết đại thần, cậu chỉ có chút ước muốn xa vời.

Nâng cao thực lực, quyết tâm trở thành chiến sĩ cơ giáp, thực hiện ước mơ của mình.

Cậu muốn nói những người phân biệt đối xử với cậu, vứt bỏ cậu là giới tính không quyết định được giá trị của bất cứ ai.

Dù là Omega, Alpha hay là Beta, cậu chính là cậu, cậu không muốn bị người khác xem là con rối tùy ý điều khiển, sắp xếp, càng không muốn ỷ lại vào người khác.

Nghĩ thông suốt, tỉnh táo lại, Lâm Hân nghiêm túc nói với người đàn ông: “Huấn luyện viên, em chỉ muốn trở thành binh lính của anh, em không muốn trở thành phiền phức cho anh, cho nên em sẽ cố gắng khống chế tốt tin tức tố của mình, tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không cầu xin anh đánh dấu!”

Ban đêm yên tĩnh, thanh âm của thiếu niên đặc biệt thanh thúy.

Lý Diệu vẫn nằm nghiêng, một tay chống đầu, có chút dở khóc dở cười.

Bé con rối rắm hơn nửa ngày, rồi kết luận như vậy?

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 

Hắn độc thân tới giờ, quả thật có liên quan đến độ phù hợp tin tức tố.

Làm Alpha có tinh thần lực cấp 3S, tin tức tố của hắn rất mạnh, căn bản không thể đánh dấu được Omega không có độ phù hợp tin tức tố cao, nghiêm trọng hơn có thể dẫn đến tử vong.

Vả lại, hắn một lòng đâm đầu vào công việc, tạm thời không muốn đánh dấu người nào hết, thế nên chuyện kết hôn bị gác lại.

Hiển nhiên, bé con đã hiểu lầm.

Lý Diệu ngồi dậy tới gần Lâm Hân, thân thể rộng lớn được bóng tối tôn lên, có vẻ lớn đến thất thường.

Lâm Hân thở gấp, thấp thỏm níu lấy cái chăn.

Bàn tay Lý Diệu ấn lên đầu cậu, dùng sức xoa xoa, cười nhẹ nói: “Nhóc con như em đang nghĩ cái gì?”

Lâm Hân bị nam nhân xoa xoa có chút mông lung.

Buông tha cho đầu của bé con, Lý Diệu nằm xuống lần nữa, kiên nhẫn giải thích: “Ta ngụy trang đi đấu giá là vì muốn bắt Cung Việt, không có hứng thú với vật phẩm đấu giá, đến khi ngửi được mùi tin tức tố quen thuộc, mới nhận ra Omega trên đài là em.”

Lâm Hân rất thông minh, nói chút là hiểu.

Là đại thần nhận ra cậu mới tham gia đấu giá, chứ không phải vì độ phù hợp tin tức tố cao mới làm như vậy.

Trước là cứu người, sau là thỏa mãn dụ.c vọng của mình.

Cả hai cái có ý nghĩa rất khác nhau.

Nghĩ thông suốt, Lâm Hân thả lỏng vai xuống.

Lý Diệu thấy bé con không rối rắm nữa, mở rộng vòng tay rồi nói: “Ngủ đi, trời sắp sáng rồi.”

Lâm Hân không chần chờ, chủ động nhào tới, khuôn mặt nhỏ nhắn chôn sâu vào lồng ng.ực nam nhân, rất là ỷ lại.

Lý Diệu nhếch khóe miệng, kéo chăn lên, ôn nhu vuốt ve lưng cậu.

Tuy rằng độ phù hợp của tin tức tố với Omega đạt 100% có thể gặp mà không thể cầu, nhưng hắn không cầm thú tới mức ra tay với một bé Omega mới thành niên.

Huống chi, bé Omega này có chí hướng lớn, thực lực không thua gì Alpha, là nhân tài hiếm có để đào tạo, tiền đồ vô lượng, sao lại cam lòng bị giam cầm, khiến cậu trở thành chim hoàng yến ở trong lồng?

Lý Diệu cũng không phủ nhận tình cảm của mình dành cho bé con, loại tình cảm này có thể chưa đạt tới mức độ rung động, tương lai có đánh dấu lẫn nhau hay không, quyền lựa chọn nằm trong tay bé con.

Việc hắn phải làm, là bảo vệ, là chờ đợi, là cho bé con một không gian để phát triển.

Lý Diệu hơi cúi đầu, nghe bé Omega trong lồng ng.ực phát ra tiếng ngủ ngáy, bật cười.

Mười tám tuổi, còn rất nhỏ!

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 

*****

Lâm Hân ngủ một giấc thật ngon.

Từ khi trở thành Omega, lâu rồi cậu không có được ngủ ngon như vậy.

Giật giật thân thể, cậu mê mang mở mắt.

Trên giường chỉ có một mình cậu, trên gối còn lưu lại mùi tin tức tố linh sam nhàn nhạt, trong lều thật yên tĩnh, không thấy bóng dáng của đại thần với quả cầu tròn ở đâu.

Lâm Hân lập tức tỉnh táo, xoay người ngồi dậy, cầm quần thể thao ném ở cuối giường nhanh chóng mặc lên.

“Cạch ——”

Cửa lều trại bị đẩy ra, nam nhân tóc bạc cao lớn đi vào, phía sau là một quả cầu cơ giáp sần sùi.

Nhìn thiếu niên đang định xuống giường, Lý Diệu chào hỏi: “Chào buổi trưa, Tiểu Phá Quân.”

“Chào…buổi trưa, huấn luyện viên.” Lâm hân đáp lại. Trưa rồi sao? Cậu ngủ lâu như vậy à?.

Huyền Minh bay qua chủ nhân, bay tới trước mặt Lâm Hân, bật chế độ ông hoàng tám chuyện. “Hihi, Tiểu Phá Quân, cậu có biết chất lượng của hành tinh này giống hệt như tinh cầu thủ đô của cậu không? Quay một tuần mất khoảng 26 giờ, nhiệt độ buổi sáng và buổi tối chênh lệch không lớn, khí hậu ổn định, rất thích hợp cho con người sinh sống. Buổi sáng tui với Nguyên soái đi ra ngoài dạo một vòng, trong rừng rậm toàn là dị thú, không có dấu vết của con người. Cho nên tui đoán, đây là một hành tinh hoang sơ chưa được khai thác ở tinh vực vô định.”

*Tinh vực vô định: là tinh vực không xác định, tinh vực không biết (bản CV nó ghi như vầy này), tui không biết dùng từ gì cho nó hay nên để vô định vậy :v

“Tinh vực vô định?” Quả cầu cơ giáp nói một đống, Lâm Hân chỉ chú ý tới câu cuối cùng, cậu lo lắng nhìn về phía đại thần, “Có thể kết nối với tinh võng không?”

*Tinh võng: là mạng internet của tinh tế.

Thiết bị nhận dạng của cậu đã bị những kẻ buôn lậu lấy đi, trong tay cậu không có gì để kết nối với tinh võng.

“Không thể.” Lý Diệu kéo ghế, ngồi xuống. Dáng hắn cao, khổ người lớn, đứng ở trong lều có vẻ chật chội. “Nơi này là hành tinh của dị thú, rừng ở chỗ chúng ta ở phần lớn là dị thú cấp thấp, cao nhất chỉ có cấp 3.”

Quả cầu cơ giáp bay lên bàn, bổ sung: “Nếu hai người muốn rời khỏi, nhất định phải sửa cho tui cái đã, nhưng mà, vật liệu cần thiết để sửa hỏng hóc chỉ có trên người dị thú cấp 6. Tiểu Phá Quân, cậu có dám đi với tụi tui để tìm dị thú cấp 6 không? “

Lâm Hân nghe được “dị thú cấp 6”, không tự chủ được mở to hai mắt.

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 

Dị thú trong tinh tế quấy nhiễu nhân loại hơn một ngàn năm tổng cộng có 7 cấp, cấp 6 tương đương với quý tộc trong dị thú, có sức mạnh siêu nhiên, có thể ion hóa, xâm chiếm thân thể nhân loại, đánh cắp trí nhớ, kiến thức, thân phận, thích lẻn vào hoạt động của xã hội loài người.

Bốn quốc gia trong tinh tế hàng năm đều phải hao phí rất nhiều sức người và sức của mới bắt được những dị thú lục giai này, nhưng không có hiệu quả cho lắm.

Dị thú cấp 6 không chỉ lợi hại, mà toàn thân chúng đều là bảo vật

Sự phát triển của khoa học kỹ thuật hiện đại không thể tách khỏi dị thú. Tỷ như, cơ giáp, không gian, phi thuyền vũ trụ v.v…, đều cần rất nhiều dị thú cấp cao làm nguyên liệu.

Vì thế, phía chính phủ và người dân đều có tổ chức có chuyên môn đi săn dị thú tinh tế.

Nguyên vật liệu của cơ giáp bình thường thì dùng dị thú cấp 4-5 là đủ, Huyền Minh là cơ giáp cao cấp, đương nhiên phải dùng dị thú cấp 6 trở lên.

Kỳ thật hắn không nói với bạn nhỏ là nguồn năng lượng của Huyền Minh là tinh hạch của dị thú cấp 7.

Bốn quốc gia lớn thăm dò vũ trụ hơn một ngàn năm, chỉ săn được tổng cộng năm dị thú cấp 7, lần lượt chế tạo ra năm chiếc cơ giáp siêu cấp gồm Huyền Minh, Cùng Kỳ, Thao Thiết, Bạch Trạch, Chúc Long. Trong đó Huyền Minh và Cùng Kỳ ở Đế quốc Huyền Vũ, Thao Thiết ở Liên minh Bạch Hổ, Bạch Trạch ở Vương quốc Chu Tước, Chúc Long ở Cộng hòa Thanh Long.

Hiện giờ không còn Cùng Kỳ, toàn bộ tinh tế chỉ còn bốn siêu cơ giáp.

Thấy bé con kinh ngạc, Lý Diệu mỉm cười nói: “Chúng ta có thể vừa tìm kiếm dị thú cấp 6 vừa huấn luyện, thế nào?”

Cọng tóc ngố trên đầu Lâm Hân cong lên, ánh mắt sáng ngời, kiên định nói: “Dạ!”

Lý Diệu nói: “Nếu em đã gọi ta là huấn luyện viên, ta sẽ lập cho em một kế hoạch huấn luyện. Nói trước, ta làm huấn luyện viên rất nghiêm khắc, không thể kêu dừng lại giữa chừng, càng không thể bỏ ngang. “

Hai chân Lâm Hân khép thành hình chữ V, ngẩng cao đầu, giơ tay phải chào hắn theo tiêu chuẩn nhà binh.

“Xin huấn luyện viên yên tâm, cho dù có gãy chân, tôi cũng sẽ kiên trì đến cùng.”

!!Truyện chỉ đăng tải tại quát pát và quộc rét của Bông Cúc Cute !! 

Bé con nghiêm túc mà cố chấp, Lý Diệu cũng không nói chơi, bắt đầu lên kế hoạch trong đầu.

Bé Omega không giống với nhóc Alpha, trời sinh da mịn thịt mềm, không chịu được huấn luyện thô bạo, hắn phải cẩn thận mà lên kế hoạch huấn luyện.

Thừa dịp sắc trời còn sớm, hai người thu dọn lều vào viên con nhộng lều trại, mặc vào trang phục huấn luyện dã ngoại, rời khỏi hang động, bước vào rừng rậm.

Nhưng mà, đi được hai giờ, giết được hơn mười con dị thú cấp 2-3 chặn đường, đi tới một hồ nước nhỏ có phong cảnh đẹp, hai người đang chuẩn bị nghỉ chân thì xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn.

Tình hình lúc đó là Lâm Hân đang ngồi bên hồ, hất chút nước rửa mồ hôi và bụi bặm trên mặt, đột nhiên có cái gì từ trong nước trồi lên, bắn thẳng vào mắt cậu, cậu cảnh giác nghiêng đầu, ngay sau đó, vành tai phải tê rần, hoa tai không gian bị thứ kia cắn chặt kéo ra.

Lý Diệu ở bên cạnh nhanh chóng hành động, một tay chặn ngang ôm lấy cậu, nhanh như chớp lui về phía sau, trong tích tắc mở ra tường phòng ngự bằng tinh thần lực, “Ầm ầm”, đỡ rất nhiều chiêu của con Xà Ngư (rắn cá).

Lâm Hân che lỗ tai đang chảy máu, mặt lộ vẻ hoảng loạn.

Trong hoa tai không gian có thuốc ức chế kỳ động d.ục!

——————————————

Tác giả có lời muốn nói:

Lý Diệu: Mùa xuân trồng một bé Omega, tới mùa thu là thu hoạch được một cái. . .

Lâm Hân: *nhào tới che cái miệng của hắn*

Lý Diệu mỹ mãn ôm lấy bé con, mắt vàng nhắm lại.

————————————


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.