Bá Đạo Dâm Hiệp Hệ Thống

Chương 41: Khương Lệ Tử thức tỉnh



Trong không gian kia một nhóm người chật vật chạy trốn, phía sau là một dòng thú triều không lớn cũng không nhỏ, nhưng đủ đạp nát nhóm người này trong một hơi thở.

Ầm……

Thạch sơn bị đụng vỡ, đá vụn tung bay tứ phía, đập lên một thanh niên xấu số, ngã về trước, dĩ nhiên bị thú triều phía sau dẫm đạp, trở thành đống huyết nhục dưới đất.

– Mau, trốn vào đây…..

Một người trung niên nam nhân trốn trong một hẻm đá nhỏ gọi nhóm người kia, lập tức cả bọn chạy vào trong, né tránh được thú triều hung hãn, người đàn ông kia dẫn nhóm người vào một hang động dưới chân núi gần đó, thở dài ngồi xuống dựa lưng mình lên tường đá, nhưng trên môi lại có nụ cười tà ác ẩn giấu rất sâu, không một ai phát hiện ra.

– Hà, hà, đa tạ tiền bối giúp đỡ….

Nhóm người kia có 6 người nhưng giờ chỉ còn năm, người thanh niên vẻ ngoài anh tuấn, khôi ngô, trên người có kiếm khí lăng lệ vô hình, tạo cảm giác chèn ép người khác, hắn chắp tay trước ngực nói với người đàn ông kia.

– Đúng, đúng, đa tạ tiền bối….

– Đa tạ tiền bối…..

Cả bọn còn lại đồng thanh nói, bọn chúng lúc nãy như vừa đi một vòng Quỷ Môn Quan trở về, cảm giác sợ hãi tuyệt vọng vẫn còn đó.

– Các ngươi không cần đa tạ, dẫu sao thịt muỗi vẫn là thịt, không nên phí….

Người đàn ông kia lộ ra bản chất thật, trên người sát khí nồng đậm, một luồng uy áp quét qua, 4 tên thanh niên kia gục ngã, duy chỉ có người thanh niên lúc đầu vẫn còn giữ lại chút tỉnh táo, chứng kiến người đàn ông kia, rũ bỏ vẻ ngoài già dặn phong độ, chỉ còn một tấm anh tuấn tiêu sái thanh niên, hơn nữa trên môi còn treo một nụ cười tiện tiện.

Ầm…….

Trong hang động vang ra tiếng va đập dữ dội, đinh đinh đang đang, nhức óc đau tai, cả đại địa rung động mãnh liệt, huyết thủy tí tách chảy ra từ bên trong, hoàn cảnh vô cùng kinh dị.

Keng…….

Nam tử: Trường Lưu Phong. Tuổi: 21.

Tu vi: Hư Linh tầng 1.

Mô tả: Tán tu nhưng nhờ thiên tài bẩm sinh mà đạt đến cảnh giới hôm nay.

…………………….

Dương Tuấn nhìn người thanh niên trước mặt này ngẫm nghĩ một chuyện, trong kí ức phụ thân hắn có nói đến kẻ thù gì đó, nếu vậy tại sao Dương Tuấn hắn không xây dựng một cái thế lực để tương lai có thể chống lại bọn hắn, sau không thu một vài tên có tu vi cao đây.

Nghĩ đến đây, Dương Tuấn tiến vào cửa hàng hệ thống, suy nghĩ về một loại khế ước ép buộc người khác quy thuận hắn, không ngờ lại có rất nhiều kết quả.

[Khế Ước Phù]: phù lục dùng kí kết khế ước với kẻ có tu vi thấp hơn kí chủ, số lần sử dụng vô hạn, người chịu lệ thuộc tùy theo pháp lực mà phân chia cấp độ, nếu người tạo khế ước pháp lực cao hơn rất nhiều người bị lệ thuộc, đó sẽ là cấp chủ nhân và nô lệ, ngoài ra còn có cấp độ khác.

Giá: 4 tỷ sát điểm.

[Nô Dịch Phù]: Nô dịch kẻ khác, có thể nô dịch kẻ có tinh thần lực yếu hơn kí chủ mặc dù tu vi cao hơn, kẻ bị nô dịch luôn luôn tuân lệnh người nô dịch, sử dụng vô hạn.

Giá: 7 tỷ 500 triệu sát điểm.

[Khôi Lỗi Phù]: đánh vỡ tinh thần lực trong linh hồn kẻ khác, sau đó dùng Khôi Lỗi Phù này gia trì lên linh hồn chúng một tia tinh thần, để chúng trở thành con rối vô tri. Sử dụng vĩnh viễn.

Hiệu quả phụ: Trở thành ác ma khiến Thiên Phạt có thể hạ xuống bất cứ lúc nào.

Giá: 10 tỷ sát điểm.

[Dong Nhân Phù]: Ký giao dịch với kẻ khác, khiến kẻ đó tạm thời phục tùng kí chủ, bất cứ lúc nào cũng có thể hủy giao dịch, nhưng người ký giao dịch phải tuân lệnh tuyệt đối người viết giao dịch, sử dụng vô hạn.

Giá: 6 tỷ 800 triệu sát điểm.

Sát điểm hiện tại: 23 tỷ sát điểm.

………………………………

– Bán cho ta Khôi Lỗi Phù, những kẻ không sợ chết thì tốt hơn, nhưng mà vẫn là mua thêm Khế Uớc Phù đã, Khôi Lỗi Phù dùng cho những kẻ đáng chết, Khế Uớc Phù nên dùng cho những ai thông minh.

Dương Tuấn nở nụ cười độc ác, kẻ thông minh là kẻ nên sống, kẻ ngu ngốc đối với Dương Tuấn không có chút giá trị.

– Trước tiên để tên này tỉnh dậy….

Dương Tuấn sử dụng tinh thần lực đánh thức Lưu Phong, tên này lập tức tỉnh dậy, sau khi thấy đồng bạn biến mất, chỉ thấy những đống huyết nhục vương vãi, trong lòng hắn sợ hãi vô cùng, nhưng trên mặt lại không có chút biểu cảm nào, một tán tu sống sót đến bây giờ cũng không phải kẻ dễ sợ hãi.

– Đừng nói nhiều, quy thuận ta hay không quy thuận, ngươi có 5 hơi thở để quyết định.

Dương Tuấn nói một câu khiến Lưu Phong sửng sốt, sau đó thoáng suy nghĩ gì đó, mở miệng nói.

– Quy thuận ngươi thì có lợi ích gì?

– Ta thấy ngươi mặc dù tu vi hiện tại cường đại, nhưng lại trì trệ không tiến, quy thuận ta, ta sẽ giúp ngươi.

– Thật sự?

Lưu Phong nghe được Dương Tuấn nói thì trong lòng rung động, mặc dù bây giờ hắn đã là Hư Linh nhưng đã nửa năm qua lại không có chút tăng tiến, khiến hắn vô cùng lo lắng.

– Ta nếu lừa ngươi thì được gì? Mau ký vào đây.

Dương Tuấn lấy ra một tờ Khế Uớc, to cỡ bàn tay người lớn, hoàn toàn là giấy trắng, nhưng thực ra là khế ước phù.

– Ký? Là gì?

– Ngươi cắn đầu ngón tay cái rồi dùng máu ấn lên trên là được. Haiz…

Dương Tuấn thở dài, Lưu Phong ngay lập tức làm theo, ngón tay đưa vào miệng cắn một cái, máu tươi tí tách nhỏ ra, Lưu Phong dùng ngón tay ấn lên tờ giấy, ngay lập tức tờ giấy biến mất, hoá thành hai luồng sáng, một bay vào đầu Lưu Phong, một dung nhập vào tay trái Dương Tuấn.

– Quỳ xuống…..

Dương Tuấn lập tức thử nghiệm, ra lệnh cho Lưu Phong, Lưu Phong mặc dù không muốn nhưng thân thể lại tự động quỳ xuống, Khế Uớc Phù có thể điều khiển người ký khế ước nhưng người kia vẫn còn có linh trí, không vô tri như Khôi Lỗi Phù.

– Chuyện ta và ngươi không được nói ra, nếu không ngươi sẽ bạo thể mà chết, loại đan dược này ngươi từ từ phục dụng, sẽ có tác dụng tốt cho ngươi.

Dương Tuấn nói với Lưu Phong, Lưu Phong cảm giác cơ thể bị thứ vô hình gì đó quấn quanh, chỉ cần hắn nói ra chuyện hắn với Dương Tuấn thì hắn lập tức chết ngay, nhận lấy 3 viên đan dược kì lạ từ Dương Tuấn, Lưu Phong không biết, đó là Pháp Lực đan, Lưu Phong ngẩn ngơ một lát thì phát hiện Dương Tuấn kia đã biến mất.

……………………………………

….. Nguồn: TruyenYY.com, tác tinhphong chào các đọc giả…..

Dương Tuấn sau khi rời khỏi đó lại tiếp tục đi tìm Ma Thú triều, quét một đợt sát điểm vừa tiêu hao, nhưng kì lạ là hắn chạy đi rất xa nhưng không tìm thấy thú triều nào cả, vô cùng khó hiểu, Dương Tuấn dừng lại giữa không trung thì bỗng……

Phốc ——

Máu tươi bắn lên cao cao, một lưỡi kiếm sắc lạnh đâm xuyên qua lòng ngực Dương Tuấn, đáng sợ là Dương Tuấn không phát hiện được nguy hiểm sắp tới, người cầm kiếm là một nữ nhân mặc áo đen bó sát, khuôn mặt sắc sảo nhưng Dương Tuấn cũng chả quan tâm, hắn quan tâm là song giác trên đầu ả – Ma Giác của Ma Tộc.

Ả Ma Tộc kia đắc thủ xong thì rút kiếm ra, vung ra một chưởng đập lên người Dương Tuấn, bị một chưởng đẩy đi, Dương Tuấn như con diều đứt dây rơi xuống đất, nằm trong một hố sâu hun hút, bụi bay mịt mù.

– Nhân tộc yếu đuối, một đòn như vậy cũng không thể đỡ.

Ả Ma Tộc cười man rợ, không hợp vẻ ngoài sắc sảo của ả ta.

– Ta thấy ngươi mới yếu đuối….

Một giọng nói băng lãnh vang lên sau lưng ả ma tộc, Dương Tuấn lãnh đạm vung qua một bổng, đơn giản một bổng mà thôi.

– Không thể nào…..

Hét lên kinh sợ khi thấy bổng kia dùng tốc độ khó tin đập đến mình, ả ta tại chỗ nổ tung, hoá thành sương máu phiêu đãng trong không trung, ả ta chỉ Hư Linh tầng 4, ngang bằng Dương Tuấn vừa mới thăng cấp, nhưng Dương Tuấn là ai? Cùng cấp thì thế nào? Ta đều giết….. À, đánh không lại thì ta từ từ mài chết.

Keng, nhận được 3000 vạn sát điểm.

Keng, ngẫu nhiên nhận được Ma Công Vô Tức Kích Nhân không phẩm giai.

[Vô Tức Kích Nhân]: Ma Công ẩn liễm khí tức và thân thể, giống như không có tồn tại, chỉ có Ma Tộc mới có thể sử dụng.

– Hừ, rác rưởi, mà khoan đã, cũng rất lâu không sử dụng công năng dung hợp.

Dương Tuấn hừ lạnh, sau đó thu bổng vào trong túi đồ, bỗng nhớ lại mình vẫn còn một cái công năng dung hợp đây.

Keng, xác nhận dung hợp Vô Tức Kích Nhân cùng Hoành Tảo Thiên Quân?

Dương Tuấn dùng thân pháp Hoành Tảo Thiên Quân đã dùng từ lâu để dung hợp, cái thân pháp này mặc dù rất nhanh nhưng lại không thích hợp, bởi vì tản ra quá nhiều pháp lực khiến kẻ địch cường đại có thể nhận ra, hắn không muốn sau này tập kích sau lưng lại bị kẻ địch phản lại trước hắn.

Keng, xác nhận tiêu hao 2 tỷ sát điểm dung hợp công pháp Thánh phẩm?

– Xác nhận….

Dương Tuấn lập tức xác nhận, nói về sát điểm thì hắn hiện tại không thiếu, chẳng sợ gì cả.

Keng, dung hợp thành công, sáng tạo ra thân pháp mới.

[Vô Tức Thánh Bộ]: Thánh phẩm cửu giai (Max).

→ Thân pháp vô thanh vô tức, vô ảnh vô tung, cao hơn kí chủ 3 đại cảnh giới mới có thể phát hiện, một bước ra có thể đi trăm dặm, cắt qua hư không và vật cản, tiêu hao pháp lực cực nhỏ.

…………………………..

– Thứ tốt…..

Dương Tuấn hí hửng ngay lập tức học tập thân pháp này, cảm giác một dòng khí chạy khắp cơ thể, thân thể bỗng chốc nhẹ hơn rất nhiều, một bước nhẹ ra, không gian rách ra một vết dài, Dương Tuấn cũng biến mất ở đó, xuất hiện cách đó hơn 50 dặm, lúc nãy Dương Tuấn chỉ dùng một chút pháp lực nhỏ nhoi, nhưng lại tựa như thuấn di, hơn nữa còn không phát ra chút khí tức nào.

– Ha, không ngờ, lại có sát điểm tìm đến.

Dương Tuấn bỗng nhiên khoanh tay trước ngực, mỉm cười nói, bất ngờ từ trong hư không bước ra một nhóm người, không, là Ma Tộc, hơn nữa tu vi đều là Độ Kiếp kì viên mãn, trong đó lại có một bóng người quen thuộc, là Khương Lệ Tử, nhưng bây giờ đôi mắt xanh lam thánh khiết lúc trước lại là màu đỏ hung tàn và khát máu, trên đầu nàng là Ma Giác màu đỏ, biểu tượng cho cấp bậc Ma Tướng, tu vi nàng không ngờ là Đại Thừa tầng 3.

Dương Tuấn không hề biết viễn cảnh Khương gia bên ngoài….

Đơn giản bằng những từ…..

Máu thành sông, thây thành núi…

Toàn gia toàn diệt, huyết vũ tinh phong….


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.