(Này, chính cô là thú, còn muốn cưỡi ai nữa!)
Tiểu kịch trường:
Ngày nào đó
Bạch Tỳ: Để cho ta cưỡi một chút thôi!
Đằng Sơ Nhất: tà tà liếc một cái!
Bạch Tỳ:` ~~` rõ ràng là tọa kỵ của ta!
Đêm nào đó
Đằng Chi Sơ: Ngoan, tự mình đến ngồi lên.
Bạch Tỳ: (-_-!!!)
Đằng Sơ Nhất: Sao? Bổn tọa không phải “vật cưỡi” của ngươi sao?
Bạch Tỳ: một vạn năm rồi, tại sao ngươi còn không thành tiên hả?
Đằng Sơ Nhất: (chậm rãi cầm tay Bạch Tỳ đặt trên trái tim mình) nơi này yêu khí rất nặng.
Bình luận