Mà cô chính là cô thư ký đó.
Làm thư ký của anh, cô biết rõ anh có rất nhiều người phụ nữ thoáng qua, nhưng anh sẽ không cưới ai trong số họ cả, đương nhiên ngoại trừ người phụ nữ đã ra nước ngoài vào năm năm trước.
Cô không ngờ rằng mối quan hệ giữa sếp và cấp dưới sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có vướng mắc tình cảm “như thật như giả” với anh.
Không lâu sau…
Người phụ nữ đó về nước, cô cũng đã trải nghiệm đủ cuộc sống ở thành phố, cô nói với anh: “Tôi về kết hôn.”
“Anh cưới vợ sinh con.”
Anh cầm bút lên, duyệt đơn từ chức của cô.
Tình cảm của người trưởng thành phát triển thành tình yêu, có lúc chỉ trong một ý nghĩ, có khi vượt qua cả núi cả sông.
Cô và anh, chính là khoảng cách giữa núi và sông.
Phó Lâm Viễn và Trần Tĩnh
Bình luận