Luân Hồi

Chương 40: Vậy thì thuê đi



– Cháu định thuê tất cả 36 mẫu đất này à?

Trưởng thôn có vẻ ngạc nhiên. Ba mươi sáu mẫu đất đâu phải là ít, nói như vậy liệu có thuê hay không?

– Thuê hay không đây? Trương Lam có chút do dự, Nếu thuê hết có vẻ như bất lợi cho mình. Nhưng hắn lại nghĩ, sau này nhỡ người khác biết đằng sau lại làm một con suối nữa thì làm sao đây? Lúc đó muốn khóc cũng khóc ko nổi mất. Thôi được không thể vì cái lợi nhỏ trước mắt mà tương lai chịu tổn thất được, mình mà thuê hết thì sẽ bỏ đi nhiều rắc rối. Ít nhất cũng không nảy sinh phiền phức tranh chấp địa phận với những người trồng trọt lân cận. Ừ, vẫn lại câu nói: Giờ chúng tôi không đút lót.

– Thuê hết.

Nghĩ đến đây, Trương Lam gật đầu, dù sao thuê hết thì cũng không hại gì.

Đã như vậy thì tốt rồi. Mấy ông cán bộ thôn chụm vào thì thầm bàn bạc một lúc, cuối cùng thống nhất ý kiến đưa ra một hợp đồng cho thuê hợp lí do một kế toán viên chữ đẹp soạn ra, ồn ào một lúc cũng viết ra được một bản thảo khái quát hợp đồng cho thuê.

– Được rồi, Vậy việc thuê này là ý kiến của cháu hay của gia đình cháu?- Kế toán viên cuối cùng cũng nghĩ đến vấn đề then chốt này. Ai bỏ tiền đây? Mấy vị cán bộ xung quanh cũng sững sờ, đập nhẹ tay lên trán mà thốt lên: Đúng vậy, tại vui quá vì ném đi được gánh nặng đấy, nhưng sao lại quên vấn đề này được cơ chứ? Nếu như Trương Tông Quân thuê thì tất nhiên không vấn đề gì rồi, nhưng cậu này thuê thì…? Trưởng thôn, không nói đến cậu ta có đủ tuổi thuê đất hay không mà xem cậu ta có khả năng bỏ tiền không thôi? Nếu như cậu ta làm theo lời của cha cậu ta Trương Tông Quân đến đây quấy nhiều, thì chẳng phải giống như chúng ta bị cậu ta chơi xỏ sao?

– Cháu đủ tuổi thuê không?

Trương Lam gãi đầu, hắn cũng không biết rõ vấn đề này, mà có vẻ như hắn cũng quên mất chuyện này. Tự thấy mình giờ không giống một người hơn 20 tuổi mà chẳng khác gì đứa bé chưa lên 3.

– Chắc chắn không được.

Mấy vị lãnh đạo trong thôn cùng lúc đầu.

– Vậy chị của cháu được không?-

Trương Lam chỉ sang Tiểu Thần Hi đang đứng bên cạnh mình.

– Chị cậu bao nhiêu tuổi?- Thôn trưởng hỏi.

– Hình như 14 tuổi thì phải?

Trương Lam gãi gãi đầu, không chắc chắn lắm, quay sang Tiểu Thần Hi dò xem ý kiến của chị.

– Ừ

Tiểu Thần Hy gật đầu, ý là đúng rồi.

– Không được, hai cháu đều không đủ tuổi.

Thông trưởng thất vọng, chim đủ lông đủ cánh đã dang cánh bay đi rồi.

– Vậy sao?

Trương Lam buồn bực, việc sắp thành rồi mà lại kết thúc tại đây sao? Không thể thế được, mình phải nghĩ cách.

Có rồi, mắt Trương Lam sáng lên.

Bí thư Vương, Trước hết hãy để chuyện tuổi tác của cháu sang một bên, chúng ta thảo luận sau, giả dụ như cháu đủ tuổi thuê thì giá thuê là bao nhiêu?-

– Dù sao thì đây cũng là đất hoang.

Kế toán đáp:

– Tính cho cậu giá thấp nhất là giá thuê 10 năm 3600 nguyên-.

3600 nguyên/10 năm? Bình quân giá thuê mỗi mẫu đất 1 năm chỉ có 10 nguyên, tính như vậy thì không hề đắt, Trương Lam tính một lúc, quay lại hỏi bí thư chi bộ:

– Tiền thuê đất cháu bỏ ra, còn trong hợp đồng dùng hộ khẩu của cha cháu, như vậy được không?

– Như vậy thì không vấn đề gì.

-Bí thư gật đầu, chỉ cần lấy được tiền thì ko có vấn đề gì hết. Mà có vấn đề thì cũng sẽ thành không vấn đề.

– Cho cháu xem hợp đồng trước 1 chút được ko?

Trương lam hỏi

Đương nhiên không có vấn đề gì, không hề lo cậu ta có đọc được chữ không, kế toán liền chuyển cho cậu bản hợp đồng. Xem kĩ càng, quả nhiên, hợp đồng viết khá rõ: thời gian thuê là 10 năm, diện tích thuê 36 mẫu, giá thuê 10 năm tổng công 3600 nguyên. Sau đó là địa điểm thuộc phần đất cho thuê, giới hạn đông tây nam bắc. Trương Lam gật đầu, hợp đồng rất đơn giản nhưng viết khá rõ ràng đầy đủ, không hề có chỗ nào khiến người khác hiểu nhầm.

– Có thể sửa 1 chút trong hợp đồng không?

Trương Lam chỉ vào bản hợp đồng:

– Sửa thời gian thuê thành 50 năm, tiền thuê mỗi năm trả 1 lần, sau mỗi mười năm, sau khi 2 bên thỏa hiệp, có thể tăng giá thuê nhưng không được tăng quá 50% giá thuê của lần trước, nếu không bên B ( bên Trương Lam) có toàn quyền không trả tiền thuê, hơn nữa quyền sử dụng đất hoàn toàn thuộc về bên B.

– Đương nhiên không thành vấn đề.

Bí thư, kế toán và trưởng thôn cùng nhìn nhau, mắt ánh lên tia mừng rõ, lần này kiếm lớn rồi! Vốn cứ tưởng cho thuê đi được đã là tốt rồi, to gan mới viết giá thuê là 3600,vì sợ cậu ta trả giá nên cố tình nâng giá cao lên 1 chút, thực tế như vậy là nhiều rồi, có 1 nửa cũng đã được rồi. Thời gian thuê 10 năm thì không vấn đề gì, không ngờ cậu ta không những không trả giá mà lại còn tăng thời hạn thuê lên thành 50 năm!

Con của người nhiều tiền đúng là coi tiền không thành vấn đề! 3600 nguyên nói bỏ ra là bỏ ra được. Kế toán viên miệng bla bla thầm ước ao.

Đồng ý sửa hợp đồng là tốt rồi. Trương Lam gật đầu, quay sang Tiểu Thần Hi:

– Phiền chị về nhà lấy cho em 3600 nguyên mang đến cho họ và mang hộ khẩu của cha mang đến nữa.

– Ừ.

Tiểu Thần Hi gật đầu, rồi quay người đi ra.

Tiếp theo thì dễ làm rồi, viết số chứng minh thư nhân dân của ông Trương Tông Quân vào hợp đồng, Trương Lam chấm trám mực đóng dấu, đóng dấu vân tay của mình lên hợp đồng. Đến đây. Toàn bộ hợp đồng thuê đất đã hoàn thành!!!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.